KẺ DỌN RÁC - Trang 172

"Hơn nữa theo như chúng tôi điều tra thì..." một cậu cảnh sát điều tra

đứng cạnh nói chêm vào, "tinh thần cảnh giác của hai cụ già này rất cao.
Mười năm trước họ từng bị trôm đột nhập vào nhà một lần và lấy mất hơn
một trăm tệ. Từ đó trở đi, hai cụ luôn đề phòng mọi người, họ còn bỏ tiền
đôn bờ tường cao lên, bởi vậy cá nhân tôi nghiêng về khuynh hướng hung
thủ là người quen."

"Người quen à?" Tôi trầm ngâm, "Được rồi! Để tôi ra ngoài đi loanh

quanh một vòng xem sao."

Tôi bước ra khỏi hiện trường trung tâm, quá bộ đến cửa phòng khách

ở phía bắc khu vườn. Trong phòng khách rất ngăn nắp, gọn gàng, không hề
có dấu hiệu bị xáo trộn, lục lọi. Vì phòng khách không giống có người từng
vào đây nên cảnh sát điều tra hiện trường mới không coi nơi này là trọng
điểm, bởi vậy hòm dụng cụ giám định và các thiết bị kiểm tra đều chồng
thành đống ở giữa phòng khách.

Tôi vòng qua đám đồ dùng gia đình ở bốn phía phòng khách và đi ra

ngoài, đột nhiên tôi phát hiện thấy điểm khác thường. Nhìn bề ngoài thì
công cụ trong phòng khách đều được sắp xếp rất gọn gàng, đồ dùng trong
tủ được bày biện ngăn nắp, không hề có biểu hiện gì khác thường. Ở góc
đông nam của phòng khách dựng một vài loại nông cụ như xẻng, cào sắt,
chổi... Giờ đang là tháng 4, vẫn đang trong thời điểm nông nhàn nên các
công cụ chỉ nằm đắp bụi ở đó, nền nhà nơi dựng nông cụ cũng ngập đầy
bụi. Nhưng có một khoảng nhỏ giữa đám bụi đó lại rất sạch sẽ, không cần
nghĩ cũng biết đó vốn là nơi đặt vật dụng gì đó.

Tôi thận trọng nhấc từng công cụ ra một, mỗi khi nhấc một công cụ

lên đều thấy vị trí mặt sàn nơi đặt công cụ là một khoảng sạch sẽ không
một hạt bụi, chỉ duy vị trí đựng chổi cọ là vẫn thấy bụi xuất hiện trên sàn
nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.