KẺ DỌN RÁC - Trang 173

Tôi vội vàng gọi Lâm Đào đến, chỉ cho cậu ta xem điều tôi vừa mới

phát hiện.

"Điều này chứng tỏ có người đã cầm vào cây chổi." Lâm Đào nói, "Có

điều tôi không giám định thấy dấu vân tay mới trên cán chổi."

"Sao có chuyện đó được? Có người cầm vào cán chổi mà lại không

lưu dấu vân tay sao? Lẽ nào kẻ đó đeo găng tay?" Trần Thi Vũ hỏi.

Lâm Đào cười đáp: "Dấu vân tay cũng giống như ADN vậy, một khi

vật bị ai đó chạm vào thì rất có khả năng trên vật đó sẽ in dấu vân tay của
người cầm nó, nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả nhũng vật bị chạm
vào đều nhất định sẽ lưu lại dấu vân tay. Những dấu vân tay không lưu lại
trên vật hoặc những dấu vân tay lưu lại nhưng không thể giám định được
chiếm tỷ lệ khá lớn, mà nhân tố gây ra tình trạng đó cũng vô cùng nhiều."

"Ô, vậy à?" Trần Thi Vũ nhìn cây chổi, mũi chổi rất bẩn, lại còn bám

nhiều vật thể không xác định và còn có dấu vết bị cháy, duy dấu máu là
tuyệt nhiên không thấy."

"Cán chổi và đầu chổi đều không có vết máu, điều đó chứng tỏ nó

không liên quan lắm đến vụ án này." Tôi vừa nói vừa ngẩng đầu suy nghĩ.
Đột nhiên một tia sáng màu trắng lọt vào mắt, tôi bật kêu lên, "Lông Vũ,
mau gọi cậu nhiên viên kỹ thuật hình sự lại đây giúp tôi!"

Vì Đại Bảo toàn quên tên của Trần Thi Vũ nên giờ đây cô ấy nghiễm

nhiên có thêm biệt hiệu là Lông Vũ. Trần Thi Vũ nghe tôi bảo liền quay
người vào trong nhà gọi nhân viên kỹ thuật hình sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.