KẺ DỌN RÁC - Trang 210

nhỏ. Nạn nhân mặc áo khoác ngoài khá mỏng, mở phanh ngực, bên trong
mặc chiếc áo đông xuân màu tím hồng, quần ngoài không có hiện tượng gì
khác thường.

"Nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm ở trong núi rất lớn, tuy bây giờ

chỉ một, hai độ nhưng với thời tiết này thì ban trưa có thể đạt tới hai mươi
bảy, hai mươi tám độ. Hơn nữa người dân vùng núi đều chịu lạnh rất giỏi,
bởi vậy cô ta mới mặc ít áo như vậy." Trưởng phòng Bành bước đến gần thi
thể, vừa sờ vạt áo thõng xuống của nạn nhân vừa nói.

Lâm Đào ngồi xổm xuống ván lót điều tra quan sát sàn nhà, cậu ta nói:

"Trên mặt đất có dấu máu nhưng rất ít, có lẽ vết thương không nghiêm
trọng lắm."

Tôi và Đại Bảo bước lại gần thi thể quan sát kỹ nút buộc dây thừng

trên cổ cô ta. Mấy vòng thắt nút chồng chéo lên nhau, còn lẫn tạp cả tóc
của nạn nhân, không thể nhìn rõ nút buộc ở đâu. Tôi giơ tay chạm nhẹ vào
thi thể, phát hiện toàn thân nạn nhân đã đông cứng, có lẽ giờ là lúc cơ thể
cứng nhất. Vết máu trong phòng rất ít nên không có tính liên tục, không thể
sử dụng dấu vết này để xác định hướng điều tra hoặc phán đoán quá trình
hành động của hung thủ. Xung quanh thi thể có vài dấu máu nhỏ giọt và bị
kéo lê. Ngoài những điều đó ra thì những manh mối ở môi trường xung
quanh đã bị ngắt đoạn. Chúng tôi đi xuyên qua cánh cửa phòng khách,
bước vào sân sau của nhà Lô Quế Hoa, sân sau không có cửa hậu, trong
vườn cũng chẳng có manh mối nào đáng nghi.

"Hiện trường còn lại ở đâu?" Tôi ra khỏi hiện trường, thay găng tay và

bọc giày khác. Để tránh không làm lẫn dấu vết hiện trường với nhau nên
khi điều tra hai hiện trường có liên quan, chúng tôi đều thay những trang
thiết bị cách ly dễ làm dịch chuyển chứng cứ.

"Đi theo tôi!" Bác sĩ pháp y của Phòng Cảnh sát huyện Miên Bắc họ

Cừu lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.