KẺ DỌN RÁC - Trang 212

không thể dùng biện pháp treo cổ để giết anh ta trong tình trạng anh ta còn
tỉnh táo.

Ý của tôi rất rõ ràng, nếu một buổi chiều, bốn người đồng loạt tử

vong, mặc dù ba người trong số đó bị sát hại, chỉ một người tự sát, thì khả
năng vụ án này là vụ án tự sinh tự diệt rất cao vì mối quan hệ giữa những
người chết liên quan mật thiết với nhau.

Phòng khách trong nhà Chiêm Lý Tưởng rất gọn gàng, không giống

nơi ở của người đàn ông độc thân chưa đến ba mươi tuổi, điều đó chứng tỏ
anh ta là người rất chỉn chu. Phía dưới thi thể của Chiêm Lý Tưởng có
chiếc ghế đẩu đổ nghiêng, Lâm Đào dẫn nhân viên kỹ thuật hình sự lấy dấu
chân trên mặt ghế. Trong phòng khách còn có một chiếc bàn vuông và vài
chiếc ghế, trên bàn có chiếc gạt tàn thuốc lá tự chế từ hộp rượu trắng và lon
thiếc. Trong chiếc gạt tàn có bảy, tám mẩu đầu lọc. Khi Đại Bảo và Lâm
Đào lục soát phòng khách, tôi quan sát thật kỹ những đầu mẩu thuốc lá này.

"Trong phòng khách không có gì cả. Mọi thứ đều bình thường." Đại

Bảo cố chịu lạnh nói với tôi, giọng nói qua làn khẩu trang nghe xa xôi như
từ nơi nào vọng đến, đã thế lại còn hơi run.

Tôi gật đầu, chỉ vào chiếc gạt tàn, nói với bác sĩ Cừu: "Anh hãy thu

thập tất cả số đầu mẩu này đi kiểm tra!"

Chúng tôi đi theo lối ván lót chân xuyên qua phòng khách, rồi lại đi

qua cánh cửa sau đang khép hờ, tiến ra phía sau nhà của Chiêm Lý Tưởng.
Sau nhà là mặt sân xi măng, có lẽ đó là nơi Chiêm Lý Tưởng dùng để phơi
lá chè. Xung quanh sân xi măng không có tường bao quanh, nó hòa làm
một với lùm cỏ dại mọc phía sau. Đầu kia của lùm cỏ là một con đường
nhỏ, đi vòng qua sau nhà Chiêm Lý Tưởng, xuyên qua khoảng trống giữa
hai ngôi nhà, tôi đi thẳng ra đường lớn phía trước hai ngôi nhà đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.