KẺ DỌN RÁC - Trang 236

anh ta lại có vết máu của Lô Quế Hoa, vì sao nút buộc của sợi dây thừng
siết cổ hai đứa bé lại khác nhau. Nhất thời tôi chưa thể giải thích được
những nghi vấn này." Tôi nói tiếp, "Nhưng tôi cảm thấy nhiều nghi vấn
chồng chéo lên nhau như vậy chứng tỏ vụ án này chắc chắn có rất nhiều
uẩn khúc, mà uẩn khúc đó phải liên quan rất mật thiết đến kẻ báo án,
Chiêm Khôi."

"Hiện giờ chúng ta không hề có bằng chứng, lẽ nào yêu cầu Chiêm

Khôi cởi áo ra để chúng ta đi giám định sao? Mà cũng không thể giám định
ấy chứ, anh ta bước vào hiện trường nên nếu có dính máu của nạn nhân thì
cũng là chuyện rất bình thường mà!" Trưởng phòng Lý nói, "Bước tiếp theo
chúng ta nên làm thế nào?"

"Chúng ta cần tiếp tục xét nghiệm mẫu ADN dính trên đầu mẩu thuốc

lá." Tôi nói, "Ngoài ra chúng ta cần bắt tay tìm kiếm hung khí gây án."

"Tìm bằng cách nào?"

"Chẳng phải chúng ta có chó nghiệp vụ đó sao? Chỉ cần để chó ngửi

theo dấu máu là được." Tôi nói.

Nhân viên huấn luyện chó nghiệp vụ nói: "Không thể làm vậy được!

Không có mục tiêu, chúng ta biết tìm kiếm kiểu gì? Phạm vi vùng núi rộng
lớn thế này mà tìm kiếm mông lung thì sức nào chịu nổi. Chó nghiệp vụ
chứ có phải chó robot đâu! Huống hồ suốt mấy ngày vòng vèo đường núi,
con chó nôn thốc nôn tháo, giờ sức khỏe yếu lắm."

Đại Bảo quay sang nhìn Lâm Đào.

Lâm Đào chột dạ hỏi: "Cậu nhìn tôi làm gì?"

"Tôi cũng là người yêu chó." Tôi cười, "Vậy chúng ta cược một ván

nhé! Các cậu dắt chó nghiệp vụ đến đống củi nhà Chiêm Tiên Tiến ở xóm
Hai lục soát thử xem."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.