KẺ DỌN RÁC - Trang 235

thường, trong hoàn cảnh căng thẳng như vậy, hung thủ chỉ sử dụng kiểu
thắt nút mà mình quen thuộc nhất, đó là sự chi phối của tiềm thức, khó có
thể ngụy trang nổi."

Trưởng phòng Lý nói: "Nhưng không thể có chuyện hai hung thủ sát

hại bốn người này chứ? Mà chẳng phải khi nãy cậu vừa nói Chiêm Lý
Tưởng tự sát hay sao?"

Tôi không trả lời, tiếp tục nói: "Điểm thứ sáu, có thể mọi người không

để ý, nhưng tôi nhận thấy trên mặt bàn ở phòng khách nhà Chiêm Lý
Tưởng có chiếc gạt tàn thuốc lá. Một nghiên cứu đã chứng minh được rằng,
mỗi đối tượng hút thuốc lá lại có tư thế dập thuốc không giống nhau, đó là
một loại thói quen."

"Cả sáu điểm mà anh nói đều chỉ nhằm đến một ý, hung thủ là người

khác, phải không?" Trần Thi Vũ cau cặp mày lá liễu suy nghĩ, rồi nói tiếp,
"Nhưng Lâm Đào vừa nói ngoại trừ bốn nạn nhân tử vong và người báo án
ra thì không thể tồn tại khả năng có người thứ sáu đột nhập hiện trường đấy
ư? Hả! Vậy anh muốn nói Chiêm Khôi mới là hung thủ gây án sao?"

Tôi cười đáp: "Tôi còn chưa nói đến điểm thứ bảy. Điểm thứ bảy, phía

điều tra xác nhận Chiêm Khôi đến nhà Chiêm Tiên Tiến trong tình trạng hai
tay không cầm bất cứ vật gì. Căn cứ vào chứng cứ ngoại phạm của anh ta
mà khi trước chúng ta đề cập đến thì có khả năng lúc đó anh ta hái chè
xong không về nhà mà đến chiếu bạc luôn, vậy thì sọt lá chè của anh ta để
ở đâu?"

Không khí sôi nổi của phòng họp trở lại trạng thái yên ắng không một

tiếng động như trước.

"Đương nhiên, có rất nhiều chi tiết tôi vẫn chưa nghĩ ra, cũng chưa

dám khẳng định vai trò của Chiêm Khôi trong vụ án này, ví dụ vì sao
Chiêm Lý Tưởng lại tự sát, vì sao trên người Chiêm Lý Tưởng và trong nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.