KẺ DỌN RÁC - Trang 250

Đại Bảo sợ tôi không đếm xỉa gì đến cô ấy khiến không khí lại trở nên

căng thẳng nên vội cướp lời: "À! Là thế này, cô thấy vị trí của vết thương
trên cơ thể nạn nhân chưa? Đại khái là ở xung quanh vùng xương sườn thứ
tư phía lưng bên trái, đó là vị trí của tim. Sau khi tim bị đâm thủng, mỗi cá
thể lại có một phản ứng khác nhau khá lớn."

"Khác nhau ư?" Trần Thi Vũ hỏi, "Khác như thế nào?"

"Mỗi cá thể khác nhau lại có một thể trạng khác nhau, nên dù trong

cùng điều kiện giống nhau với cùng vết thương giống nhau vẫn có thể xảy
ra các phản ứng khác nhau." Để giảm bớt bầu không khí căng thẳng, tôi chủ
động giải đáp thắc mắc của Trần Thi Vũ trước khi Đại Bảo kịp trả lời, "Khi
bị đâm vào tim, đại bộ phận nạn nhân đều không chết ngay lập tức, nhưng
sẽ nhanh chóng chết sau đó một vài phút, số ít người thậm chí có thể chạy
điên cuồng hàng trăm mét mới chết, nhưng cũng có người lại xuất hiện hiện
tượng tim ngừng đập tức thì và tử vong tại chỗ."

"Ồ! Ra vậy!" Trần Thi Vũ gật đầu, nói, "Cô ta là trường hợp thứ ba mà

anh vừa đề cập."

"Hung thủ ra tay vừa chuẩn xác, vừa chắc chắn lại vừa tàn nhẫn." Đại

Bảo nói.

Tôi lắc đầu nói: "Cũng có khả năng là mèo mù vớ cá rán thôi! Nửa

đêm nửa hôm vác dao đi đâm một người đang tập thể dục và khiến người
đó chết ngay lập tức thì đến ngay cả sát thủ chuyên nghiệp cũng không dám
đảm bảo một trăm phần trăm."

"Tối qua là ngày 13 âm lịch, thời tiết rất tốt, trăng sáng sao thưa."

Triệu Vĩnh nói, "Chúng tôi đã lấy bảng ghi chép khí tượng, lúc hơn chín
giờ tối qua, khu vực này trăng sáng vằng vặc, nên tầm nhìn rất rõ."

"Ái chà! Đúng là bên hoa dưới nguyệt này!" Lúc này Lâm Đào đã

kiểm tra xong và đứng ngay sau lưng chúng tôi. Cậu ta đứng thẳng người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.