KẺ DỌN RÁC - Trang 261

"Không không không! Tôi không xuống." Mặt Lâm Đào tái nhợt, cậu

ta lắp bắp nói.

Tôi không nói gì, chỉ cùng Đại Bảo, Triệu Vĩnh, Trần Thi Vũ xuống

hầm.

Phía dưới cửa hầm là các bậc thang bằng xi măng đã được sửa sang,

mỗi bậc đều rất hẹp, lại còn lồi lõm. Sau khi men theo cầu thang xuống
chừng mười mấy bậc, tôi thấy một vài vết máu kéo lê trên thềm cầu thang,
gần như bậc nào cũng có. Đi tiếp thêm hai mươi mấy bậc nữa thì chúng tôi
đến đáy hầm. Đáy hầm khá chật chội, chỉ chứa được khoảng ba, bốn người.
Ở giữa hầm có một cỗ thi thể của đàn ông nằm dài trên nền đất.

Vì Lâm Đào không dám xuống hầm nên chúng tôi dẫn một nhân viên

giám định của thành phố Đinh Đường xuống theo. Sau khi kiểm tra, nhân
viên giám định quả quyết rằng dưới đáy hầm không có bất kỳ dấu chân mới
nào. Lần này không phải tại vấn đề kết cấu bề mặt nền đất mà khẳng định
là ngoại trừ người chết ra thì không có bất kỳ ai khác xuống dưới đáy hầm.

"Chẳng lẽ bị ai đó vứt xác xuống đây sao?" Đại Bảo hỏi.

Triệu Vĩnh lắc đầu đáp: "Dấu chân trên mặt đất ngoài cửa hầm không

dính máu, cũng không có dấu vết kéo lê, tôi nghĩ có lẽ nạn nhân tự đi
xuống hầm."

"Đúng vậy!" Tôi đồng tình với nhận xét của Triệu Vĩnh, "Các cậu

đừng quên vết máu chỉ bắt đầu xuất hiện từ nửa cuối bậc thang xuôi xuống
đáy hầm, hơn nữa đó lại là vết máu kéo lê, điều đó chứng tỏ rất có khả năng
nạn nhân lăn xuống đáy hầm."

"Có lý!" Triệu Vĩnh nói, "Có điều chúng ta vẫn phải khám nghiệm tử

thi mới có thể nghiệm chứng được suy đoán vừa rồi. Ở đây tối quá, không
nhìn rõ lắm, chúng ta phải mau chuyển thi thể lên trên và nhanh chóng làm
khám nghiệm để xác minh chân tướng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.