KẺ DỌN RÁC - Trang 287

Khi Trần Thi Vũ lại gần thi thể để chụp ảnh, tôi liền đi quan sát chữ

"đạo" thật kỹ. Quả nhiên, lần này hung thủ cũng viết sai chữ "đạo" giống
như hai lần trước. Xem ra anh Ngô đã phán đoán chính xác, hung thủ có
thói quen viết sai chữ này.

Lâm Đào lấy được thông tin từ nhân viên kỹ thuật hình sự, cậu ta nói:

"Ôi trời! Nền đất ở đây bẩn quá, không thể nào lấy được dấu chân. Nhưng
từ ba chữ viết trên thành thùng rác cho thấy hung thủ vẫn đeo găng tay cao
su để viết chữ như mọi lần, từ đó có thể phán đoán hắn ta cũng đi bọc giày
giống hai lần trước."

"Mọi người không cảm thấy tình trạng quần áo của nạn nhân rất kỳ

cục hay sao?" Đại Bảo nói, "Quần nạn nhân bị tụt xuống tận đầu gối."

"Có gì lạ đâu!" Tôi nói, "Trong hai vụ án trước, hai nạn nhân cũng có

dấu hiệu cởi quần áo rất rõ ràng. Đương nhiên tôi cũng chẳng rõ hiện tượng
cởi quần áo này ám chỉ điều gì."

Quá trình khám nghiệm diễn ra rất đơn giản và nó hoàn toàn giống với

dự đoán của tôi.

Nạn nhân bị một nhát dao có lưỡi rất sắc cắt trúng động mạch cổ phía

trái. Ngoài vết thương chí mạng đó ra, hoàn toàn không có vết thương do
bắt trói, kháng cự hay uy hiếp nào khác.

"Lại là một nhát dao chí mạng." Đại Bảo nói, "Vẫn loại hung khí

giống như dao phẫu thuật."

"Đúng rồi!" Tôi chợt nhớ ra một việc, "Lần trước cậu bảo ngửi thấy

mùi nước hoa ở hiện trường, lần này cậu có ngửi thấy mùi gì không?"

Đại Bảo lắc đầu: "Không ngửi thấy gì hết! Ở đây mùi rác hôi thối quá,

không phân biệt được mùi nào vào mùi nào nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.