*
Lữ Văn và Lữ Võ là anh em song sinh cùng trứng nhưng tính cách
khác nhau một trời một vực. Lữ Văn nho nhã, điềm tĩnh, chăm chỉ học
hành bao nhiêu thì Lữ Võ phù phiếm, hoang dại và lười nhác bấy nhiêu.
Cùng học một lớp nhưng thành tích của hai anh em khác nhau hoàn toàn.
Cả hai vừa cùng trải qua kỳ thi lên cấp ba, một người thì đỗ vào trường
điểm của thành phố, còn người kia đành vào học trường dạy nghề.
Trước khi có kết quả đối chiếu ADN, dấu vân tay đã chứng minh Lữ
Võ chính là hung thủ của vụ án này. Tuy cậu ta lẻo mép biện hộ rằng mình
đến nhà chị Dương Yến nghịch máy vi tính nên mới để lại dấu vân tay trên
nút nguồn, nhưng khi tinh dịch trên bụng nạn nhân Dương Yến đồng nhất
với cậu ta thì cậu ta không còn gì để nói.
Tối ngày 23 tháng 7, hai vợ chồng họ Lữ dắt hai cậu con trai đi bày
hàng, nhưng chưa đầy nửa tiếng sau, Lữ Võ đã than mệt, muốn về nhà nghỉ
ngơi. Hai vợ chồng họ Lữ bó tay với cậu con trai ngang bướng này nên bảo
cậu ta về nhà ngủ sớm, không được chạy lung tung.
Mười một giờ ba mươi phút, khi Lữ Võ đi ngang qua nhà Dương Yến,
cậu ta cảm thấy có bóng người lấp loáng phản chiếu trên khung cửa sổ, thế
là cậu ta ghé mắt vào xem trộm.
"Cảnh xuân" trong phòng khiến cậu thiếu niên vừa chập chững bước
vào tuổi thanh xuân nảy sinh khao khát.
Sau khi người đàn ông trong phòng rời đi, Lữ Võ đấu tranh tư tưởng
kịch liệt một hồi lâu, cuối cùng quyết định thử một lần xem sao. Để đề
phòng bị Dương Yến đuổi ra khỏi phòng, cậu ta chạy về nhà lấy một con
dao găm giắt vào người.
Đúng mười hai giờ đêm, Lữ Võ gõ cửa nhà Dương Yến. Dương Yến
rất cảnh giác không ra mở cửa mà chỉ ghé nhìn qua mắt mèo trên cánh cửa,