KẺ DỌN RÁC - Trang 85

ta bị đánh trước khi bị bắn." Tôi nói, "Vết thương nhỏ như thế này không
đủ khiến anh ta tử vong, thậm chí còn không đủ để hôn mê, nhưng lại cung
cấp cho chúng ta một phương hướng, phương hướng tìm kiếm vật chứng có
thể tồn tại."

Mở hộp sọ xong, Đại Bảo và bác sĩ Dương tiến hành giải phẫu toàn

diện theo quy tắc thông thường, khám nghiệm giải phẫu có hệ thống. Khi
Đại Bảo hạ dao, có thể vì lao lực quá nên cậu ta lỡ tay dùng dao phẫu thuật
cứa phải khoang não của nạn nhân.

"Ôi trời! Cẩn thận chứ!" Bác sĩ Dương kêu lên, "Quá trình khám

nghiệm tử thi được quay lại đấy, đừng để người nhà nạn nhân nhìn thấy.
Nếu buộc phải nói vết thương này do hung thủ tạo ra là xong đời."

Đại Bảo lấy tay quệt quệt vết thương nhỏ do cậu ta cắm dao vào, nói:

"Không sao! Vết cắm này vừa nhỏ lại vừa mỏng, không ai nhận ra đâu mà
sợ. Hơn nữa lại không có phản ứng sống, trước khi khám nghiệm chúng ta
cũng chụp ảnh tử thi rồi. Không ảnh hưởng gì cả!"

Tôi cười nói: "Anh Dương, bây giờ anh bị báo chí làm cho thần hồn

nát tính thế cơ à? Trong quá trình khám nghiệm tử thi, bác sĩ pháp y không
cẩn thận lỡ tay gây ra vết thương cho thi thể là chuyện rất thường tình,
không có gì đáng phải làm lớn chuyện cả."

Bác sĩ Dương cười ngượng nghịu, tiếp tục tiến hành giải phẫu theo hệ

thống cùng Đại Bảo. Ngoại trừ khi mở dạ dày của nạn nhân, mùi rượu nồng
nặc xộc thẳng vào mũi ra thì không có hiện tượng gì khác thường.

Trong lúc họ đang tiến hành giải phẫu thì tôi nắm lấy hai tay của nạn

nhân, quan sát tỉ mỉ nhưng không nói gì.

Khám nghiệm tử thi xong, tôi rủ mọi người đi ăn mì bò ở một quán

gần hiện trường trong thôn. Ngoại trừ mục đích giải quyết cơn đói ra, tôi rủ
mọi người đi ăn còn có mục đích khác. Trên đường đi ngang qua hiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.