KẺ DỌN RÁC - Trang 86

trường, tôi thấy vành đai phong tỏa đã được tháo dỡ, chỉ để lại những vết
máu hình thành từng dải trên mặt đường. Tôi bảo Hàn Lượng dừng lại, rồi
xuống xe đi vòng quanh hiện trường một lượt. Lát sau, tôi nhặt một viên
gạch cho vào túi nilon đựng vật chứng và lên xe.

"Lâm Đào, lát nữa cậu xem hộ tôi viên gạch này." Tôi nói, "Nó là

hung khí đấy!"

Đại Bảo hiếu kỳ hướng đầu ra ngoài cửa sổ xe nhìn ngó loanh quanh,

nói: "Anh xem, ven đường có bao nhiêu gạch đá thế này, sao anh dám chắc
viên gạch anh vừa nhặt là hung khí?"

Tôi cười lớn: "Vì trên viên gạch đó dính vết máu và tóc."

Thức đêm cộng nỗi mệt nhọc do cuộc hành trình này mang lại đột

ngột ập đến, sau khi ăn trưa xong, chúng tôi vội vàng tìm một nhà trọ ngủ li
bì và chờ đợi các kết quả khám nghiệm khác ở phòng thí nghiệm ra lò.

Bốn giờ chiều, chúng tôi cùng tới tổ chuyên án báo cáo công việc,

đồng thời cùng nghe kết quả khám nghiệm kỹ thuật hình sự chuyên nghiệp.

"Nạn nhân bị đạn hoa cải bắn vào đùi, dẫn đến vỡ động mạch đùi. Vì

không được cấp cứu kịp thời nên mất máu quá nhiều và tử vong." Tôi nói,
"Ngoài ra, phần gáy nạn nhân có vết thương do bị vật tày đánh vào, hung
thủ gây ra vết thương này cho nạn nhân trước khi hắn nổ súng. Đây là một
vụ án mạng!"

"Thế thì hơi lạ đấy!" Viên cảnh sát điều tra nói, "Thông qua điều tra,

chúng tôi được biết tối qua nạn nhân và mấy người bạn uống rượu đến tận
hơn chín giờ tối, có người lái xe máy chở anh ta đến gần hiện trường thì
anh ta xuống xe. Khoảng chín rưỡi tối, nạn nhân trở về nhà đòi vợ đưa
thêm tiền, vợ anh ta không cho nên anh ta đạp vợ mấy cú, sau đó cố tình
giật lấy mấy trăm tệ và rời khỏi nhà. Khoảng hai mươi phút sau, nạn nhân
lại trở về nhà trong tình trạng say ngất ngưởng, luôn miệng lải nhải mắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.