KẾ HOẠCH TỰ SÁT - Trang 22

định đoạt vận mệnh. Tôi ưa di chuyển, không chỉ vì muốn chụp ảnh và làm
việc mình thích, ngắm nơi mình muốn, mà bởi vì cô đơn.

Thời gian ở Paris, tôi tranh thủ viết một mẩu chuyện ngắn. Akira nhắn

tin, em đang ở đâu rồi. Tôi liền nhắn lại, vẫn đang ở Pháp. Anh hỏi tôi, hoa
oải hương có đẹp không ?

Tôi gõ một đoạn chat rất dài để tả cho anh. Đi ra vùng ngoại ô, chỉ có

một con đường đi thẳng, tất nhiên thỉnh thoảng cũng có vài ngã rẽ, nhưng
em chỉ đi thẳng thôi. Hai bên đường là những cánh đồng hoa. Em thuê một
chiếc moto, tự lái một mình, cảm giác như là mình đang bay, rất thoải mái.
Trong không gian rộng như vậy vẫn ngửi thấy hương hoa. Một đoạn, hai
bên đường đều là hoa hướng dương, màu vàng rực rỡ như nắng. Tiếp theo
một đoạn nữa là hoa oải hương. Em chưa bao giờ nhìn thấy nhiều màu tím
như vậy. Rất mềm mại, rất đẹp. Em có ngắt trộm một bó, nhưng cánh đồng
rộng như vậy cũng không thấy người trông coi, nên kết quả là cũng không
bị bắt. Haha.

Akira nhắn lại, có vẻ em rất vui. Anh cũng đã đến Pháp ký hợp đồng

vài lần. Nước Pháp quả thực rất đẹp, giống như là một lọ nước hoa, luôn
mang mùi hương mềm mại của những bông Lavender.

Tôi mỉm cười nhắn lại, đúng thế.

Anh lại nhắn, anh có nên đến đó không nhỉ ?

Tôi nói, không cần, dù sao em cũng sắp đi rồi. Thời gian đó anh để

dành mà chăm sóc cho hôn phu của anh đi.

Đợi một lúc cũng không thấy Akira nhắn lại, tôi vốn tưởng anh đã mất

hứng nói chuyện, liền chuẩn bị đi ngủ. Vừa nằm xuống, điện thoại giơ
ngang mặt, định lướt mạng một chút thì sẽ ngủ, đột nhiên điện thoại rung
lên, bài hát "Lost stars" vốn cài làm nhạc chuông vang ầm ĩ. Tôi nhất thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.