Anh ta xách đồ của Nim, lại ân cần khoác thêm cho cô chiếc áo khoác.
Ngoài cửa có một người mặc vest, đón lấy đồ trên tay anh ta đưa tới. Tôi
bừng tỉnh, chợt nhớ ra, vội vàng hỏi với theo :
-Cô Nakazawa, cô có đồng ý ký hợp đồng xuất bản với nhà xuất bản
chúng tôi không ?
Chàng trai dừng bước, nhẫn nại chờ đợi. Nim quay lại cười, nói hiền
lành :
-Cứ mang hợp đồng tới chỗ tôi, chúng ta sẽ bàn bạc thêm.
Rời khỏi bệnh viện, tôi liền gọi điện cho sếp, nói :
-Khả năng cao là cô Nakazawa sẽ nhận lời đấy ạ.
Sếp ở đầu dây bên kia rõ ràng là vui mừng, cười liền hai tiếng mới nói
:
-Tốt quá, vậy là được rồi. Hattori tiên sinh đánh giá rất cao tác phẩm
này của Nakazawa.
Tôi chợt nhớ đến người tên Hattori Chitose trong câu chuyện của Nim.
Nhưng cuối cùng vẫn là để lại ở trong lòng. Dù sao có một số chuyện người
ngoài như tôi chỉ có thể giữ kín, không lấy tư cách gì để tò mò.
Bản thảo vừa được đưa lên diễn đàn văn học mạng, đã có tin tác giả
nằm viện vì suýt tử vong, tất nhiên nhà xuất bản tôi làm việc đã có ý muốn
xuất bản thì cũng nên đến thăm cô và thuyết phục.
Lời của Nim đăng lên diễn đàn cùng tác phẩm, đến bây giờ tôi vẫn còn
nhớ rõ.
"Tôi chưa hề có ước muốn con chữ của mình có thể khiến cho người
đọc khóc.