KẾ LÃO BÀ - Trang 106

toàn...Y cười híp cả mắt, khí chất vương giả trên mặt bị che đi bởi một tầng
mỹ cảm nhu hòa, khiến Ninh Dương không nhịn được đưa tay lên vuốt ve
sườn mặt tinh xảo của y. Trạch Vũ nắm lấy bàn tay của vợ yêu, dùng thanh
âm trầm khàn nói:

-Ninh Dương, cuối tuần này em có muốn về nhà không?

-Tôi được về nhà á? –Ninh Dương tròn mắt, thiếu điều đem hai con

ngươi rớt xuống.

-Em đi lấy chồng chứ có bị bắt cóc đâu, sao lại không được về?

-Lại không phải bắt cóc đi. Có ai đi lấy chồng sáng bị đè, trưa bị đè,

tối cũng bị đè như tôi không? –Thiếu niên đấm đấm lên lồng ngực trần của
Trạch Vũ, chẳng khác nào gãi ngứa cho y.

-Nhưng mà cũng chẳng có tên bắt cóc nào lại đi hôn con tin năm mươi

lần một ngày cả! –Trạch Vũ dường như thấy câu nói của mình chưa có
nhiều trọng lượng liền cúi xuống hôn sâu thêm lần nữa, đè xuống mọi
kháng cự của cậu. Hai người kẻ tám lạng, người nửa cân, cho đến sau cùng
vẫn phải dùng đến cách triệt hạ nhanh tiêu diệt gọn để giải quyết vấn đề.
Thẳng đến khi được Trạch Vũ ôm vào phòng tắm tẩy rửa, Ninh Dương vẫn
còn mê man trong nụ hôn ngọt ngào, không kháng cự được gì đành để y
mặc đồng phục lên cho mình.

Tấm gương trong phòng tắm phản chiếu hình ảnh hai con người một

lớn một nhỏ không cân xứng nhưng lại hết sức hài hòa. Nam nhân một mét
chín mươi từ đằng sau ôm lấy thiếu niên nhỏ nhắn, tì cằm lên mái đầu đen
mượt của cậu chải răng, còn thiếu niên cũng vừa chải răng vừa ném cho y
những cái nhìn cực kì thiếu thiện cảm, giống như chuẩn bị đem y ném ra
ngoài cửa sổ vậy. Rốt cục, thiếu niên cũng không nhịn được buông bàn chải
ngẩng lên mắng cho người kia một trận:

-Ông tránh ra đi, bắn hết bọt lên đầu tôi rồi. Kinh chết đi được~~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.