KẾ LÃO BÀ - Trang 108

không nhận làm quen với bất cứ ai vẫn một mực theo đuổi ầm ầm, sau này
nhờ có Trạch Nghi đứng ra nhờ ban giám hiệu giải quyết thì chuyện này
mới chấm dứt, tuy nhiên khi cậu đi trên sân trường vẫn bị rất nhiều người
soi mói đánh giá.

Ninh Dương chuẩn bị bước vào khu nhà học thì phát hiện ở cuối hành

lang có một bóng đen lao vọt về phía mình, trong cơn hoảng loạn cứng đờ
cả tay chân, mắt cũng nhắm tịt vào. Sau mười lăm giây không thấy động
tĩnh gì, cậu mới dám nhấc mi lên nhìn. "Bóng đen" ban nãy thực ra là một
thiếu niên trượt ván, nụ cười tươi tắn cùng làn da ngăm ngăm cực kì quen
mắt, nhìn qua cũng đủ để Ninh Dương nhận ra là ai.

-Ninh Viễn..-Sau bao nhiêu thời gian, Ninh Dương mới thấy bớt

ngượng hơn khi gọi cái tên này. Ai bảo người đó lại trùng tên với ba cậu
chứ? Để dễ hình dung hơn, độc giả hãy thử tưởng tượng thằng bạn có cùng
tên với ba mình mà xem, mỗi lần xưng hô không phải rất lúng túng đi...

-Lớp của anh ở nhà B cơ mà, qua đây làm gì..Sắp vào lớp rồi đó....

-Tôi qua đây mời em đến câu lạc bộ bóng rổ xem trận giao hữu chiều

nay ấy mà, em có thể đi không?- Thiếu niên anh tuấn gãi gãi đầu, ngượng
ngùng hỏi.

Vốn Ninh Dương định chiều nay đi cổ vũ cho Trạch Nghi, đến bây giờ

mới nhớ ra tên này cũng ở chung đội với cậu ấy, trong lòng đắn đo suy nghĩ
một chút liền âm thầm xin lỗi Trạch Nghi, trận đấu giao hữu quả thật không
thể đến xem được rồi...

-Chiều nay thì không được. Mà sau này anh cũng đừng mời tôi nữa.

Mấy thứ anh thích tôi không có hứng thú đâu..

-Tại sao em cứ tránh tôi mãi thế? Tôi chỉ muốn kết giao bằng hữu với

em thôi mà, sao lại không được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.