KẾ LÃO BÀ - Trang 121

ưng ý rồi mới đi ra, không ngờ cái con người chậm rề rề kia còn chưa mặc
được quần vào, tức mình mắng y một câu:

-Ông đòi đi theo thì đừng có làm tôi bị muộn chứ. Mẹ tôi chắc đã nấu

xong bữa tối rồi đó.

Cậu nhanh nhanh chóng chóng giục y kéo khóa quần, đi đến tủ quần

áo lấy ra chiếc áo khoác dài mặc cho y, còn cẩn thận vuốt lại mép áo cho
phẳng. Chỉ ba phút sau, Trạch Vũ đã bị kéo ra khỏi nhà ấn vào ghế lái ô tô,
thật sự cười không nổi. Vợ y hôm nay sốt sắng quá.

-Em nói tôi nên xưng hô thế nào với bố mẹ đây...Tôi nghĩ cả tuần rồi

không ra..

Ninh Dương giận tím mặt quay ra ngoài cửa xe, nhìn những biển hiệu

đã lên đèn để nhịn xuống cơn thịnh nộ trong mình. Ai bảo cậu vô phúc lấy
phải ông chồng hơn mình tận hai mươi chín tuổi, giờ đến việc xưng hô
cũng phức tạp đến đau đầu. Mẹ Ninh Dương lớn tuổi hơn ba nhiều thì
không nói, nhưng ba Ninh Dương chỉ hơn Trạch Vũ có hai tuổi, chẳng lẽ
lại xưng hô với con rể là tôi với cậu...Mệt mỏi..mệt mỏi a....

Chiếc Maserati lướt trong màn đêm đến khu dân cư ở xa trung tâm

thành phố, dừng lại ở một căn nhà nhỏ nhưng hết sức ấm áp, tòa bộ tường
đều được sơn màu trắng, xung quanh còn có hàng rào điểm xuyết bằng
những dây thường xuân xanh bóng, mang đến cảm giác lãng mạn lại không
kém phần tinh tế.

Trạch Vũ lấy từ trong cốp xe ra hai túi quà lớn, chạy lại mở cửa xe cho

Ninh Dương rồi nắm tay cậu bước vào, mặc cho vợ yêu phản đối kịch liệt
vẫn cứ mặt dày không buông, đưa tay lên nhấn chuông cửa.

Thẩm phu nhân nghe được tiếng chuông mừng không kể xiết, chạy

ngay ra mở cửa cho con trai, không ngờ còn được thấy cảnh tượng dọa bà
đến suýt rơi tim ra ngoài. Vị chủ tịch nổi tiếng của tập đoàn Trạch Thiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.