KẾ LÃO BÀ - Trang 252

khăn choàng và áo khoác dạ, đi đến lịch thiệp kéo chiếc ghế trắng muốt làm
động tác cúi chào. Ninh Dương lại bị choáng ngợp tập hai, yết hầu bé xíu
nơi cổ họng vì cái nuốt nước bọt rung lên hết sức rõ ràng. Người bên kia cư
nhiên lại đang mặc một chiếc áo len màu đen bó sát, cổ áo khoét sâu để lộ
khoảng ngực săn chắc cùng xương quai xanh quyến rũ. Cơ bắp nổi lên bên
dưới chiếc áo hoàn mỹ đến từng milimét, gương mặt dưới ánh đèn mang
lên tầng tầng soái khí, mái tóc hơi rủ xuống thập phần tuấn lãng, tản ra khí
chất làm người ta phải điêu đứng.

"Đây có phải là đỉnh cao của nghệ thuật mặc mà như không mặc

không?" Ninh Dương xấu hổ tự nhủ, đánh đánh vào cái má đỏ rực của mình
để thoát khỏi dòng suy nghĩ. Cậu không ngờ có một ngày mình lại bị Trạch
Vũ quyến rũ đến mức bước đi cũng loạng choạng, trong đầu còn không
ngừng tưởng niệm đến thân thể cường tráng bên dưới lớp vải mỏng manh
ấy. Phải cố gắng lắm Ninh Dương mới đè xuống được dục vọng trong
mình, ngoan ngoãn ngồi xuống bên bàn ăn.

Trạch Vũ nhìn biểu lộ của vợ yêu, biết tiểu hồ ly đã bị mình câu dẫn

đến nóng hết cả người rồi thì vui sướng không thôi, cả tiếng đồng hồ ngồi
lựa đồ coi như không uổng. Y ngồi sang bên đối diện, rót ra một chút rượu
cho mình rồi nước quả cho Ninh Dương, cất giọng hỏi cậu:

-Em thấy hài lòng chứ?

-Tôi không thể đòi hỏi cái gì hơn nữa. –Ninh Dương nhấp một ngụm

nước quả, đôi mắt trong ánh đèn lại càng long lanh gấp bội lần.

-Tôi vốn đã định cùng em đi du lịch vào Giáng Sinh, không nghĩ đến

Trạch Nghi lại muốn chúng ta cùng ăn tối, thành ra phải hoãn đến bây giờ.
–Trạch Vũ mỉm cười tươi tắn, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp. Y thực sự
không biết lực hấp dẫn của mình lúc này làm tiểu hồ ly ngứa ngáy đến mức
độ nào, còn cố tình nắm lấy cổ áo giật giật một chút ra vẻ nóng bức. Hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.