KẾ LÃO BÀ - Trang 440

muốn lóc từng mảng thịt, nụ cười trên mặt chợt tắt ngấm không còn một
mảnh, nhanh chóng lấy order rồi đi vào chuẩn bị.

Thiếu niên có được chiết khấu tốt, biểu tình trên mặt đầy hớn hở. Cậu

xoay người đi ra ghế ngồi chờ, quên mất là sau lưng mình còn có một nam
nhân to lớn, không cẩn thận va phải người y. Trông bộ dáng khẩn trương
của nam nhân, thiếu niên vội vã cúi đầu xin lỗi, hai má vì ngượng ngùng đỏ
lựng lên như hai trái cà chua chín.

-Thật xin lỗi chú, tôi bất cẩn quá a.

Không thấy người kia trả lời, thiếu niên xấu hổ nhếch mắt lên nhìn,

tuy nhiên lại không thấy được vẻ mặt của y lúc này, cảm giác áy náy cứ cồn
cào ở trong ruột. Mãi một lúc sau nam nhân mới thanh tỉnh, vội vã đáp một
câu "Không sao" bé như muỗi, cậu mới thở phào nhẹ nhõm, cong môi nở
nụ cười tươi tắn như đoá hoa, lễ phép chào y sau đó rời đi.

Nam nhân bị nụ cười này của cậu làm cho kinh tâm động phách, trái

tim giống như muốn nổ tung trong lồng ngực, cả thân thể cứng đờ như cái
cọc dính chặt ở một chỗ. Y nghe được tiếng gọi của nhân viên phục vụ mới
giật mình, thẫn thờ đi đến quầy gọi bừa một cốc cà phê. Khẽ liếc qua chỗ
người y thương nhớ bấy lâu, thấy cậu vui vẻ nhận phần đồ uống của mình
từ tay nam nhân viên vừa rồi, y không hiểu sao lại nóng hết cả mặt, nổi
giận đùng đùng quay lại quầy, lớn giọng nói:

-Cho tôi tất cả các loại đồ uống ở đây, mỗi loại hai cốc size lớn nhất,

khi nào xong phiền cậu mang đến chỗ cậu bé ngồi đằng kia hộ tôi.

Vẻ mặt thụ sủng nhược kinh của nhân viên tiếp y ngày hôm đó quả

thực không thể diễn tả thành lời. Y mặc kệ ánh mắt ái ngại của cậu ta, hào
hứng chờ xem tình yêu của y khi nhận được món quà đó sẽ có biểu lộ gì.
Thế nhưng, cuộc gọi từ Trạch Nghi đã buộc y phải rời đi sớm, khiến y tiếc
suốt từ bấy đến giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.