KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 192

Al-Zayyat đẩy cánh cửa bước vào trong. Ba thẩm vấn viên đang tựa người
vào trong. Ba thẩm vấn viên đang tựa người vào mấy bức tường xám ngoét,
tay áo xoắn lên, mặt mũi ướt đẫm mồ hôi. Hussein Mandali bị đặt trên một
cái bàn kim loại, mặt bê bết máu và sưng tấy, mình mẩy thì đầy vết cháy
sém. Một sự khởi đầu tốt đẹp đây, Al-Zayyat nghĩ bụng, nhưng vẫn chưa đủ
để lung lay một thằng bước ra từ cái ổ chuột của Imbaba.
Al-Zayyat ngồi đối diện Mandali và nhấn nút PLAY lên cái máy chạy băng
ở giữa bàn. Lát sau, một giọng nói mỏng manh và yếu ớt của lãnh tụ Tayyib
vang lên quan các bức tường phòng thẩm tra. Al-Zayyat để bài giảng đạo
vang lên vài phút rồi thình lình đè mạnh nút STOP bằng cái ngón trỏ to thù
lù.
“Mày lấy cuộn băng này ở đâu?”, anh ta từ tốn.
“Một người đàn ông đã đưa cho tôi trong quán cà phê tại Imbaba”.
Al-Zayyat thở dài thườn thượt và liếc qua ba vị kia. Màn đánh đập mà họ
thực hiện trong hai mươi phút sau đó, xét theo tiêu chuẩn Ai Cập, thì cũng
đã quá tàn bạo. Khi Mandali quay trở lại chỗ ngồi tại bàn thẩm ván, hắn
tỉnh hơn và bắt đầu thút thít như con nít. Al-Zayyat lại mở cuộn băng lên
nghe và hỏi lần thứ hai.
“Mày lấy cuộn băng này ở đâu?”.
“Một người đàn ông…”
Al-Zayyat ngắt lời. “Tao nhớ chứ, Hussein – từ một gã trong quán cà phê
tại Imbaba. Thế nhưng tên hắn ta là gì?”.
“Ông ta … không có nói cho tôi biết”.
“Quán cà phê hiệu gì?”.
“Tôi … không nhớ được”.
“Chắc không Hussein?”.
“Tôi … chắc”.
Al-Zayyat đứng dậy không nói thêm lời nào và gật đầu với mấy viên thẩm
vấn kia. Lúc bước ra hành lang, anh nghe tiếng Mandali van xin đừng tra
tấn và tiếng vị lãnh tụ Hồi giáo trong cuốn băng ra rả. “Đừng sợ kẻ hầu cận
của Pharaoh. Hãy đặt niềm tin vào Allah, và Ngài sẽ bảo vệ anh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.