KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 225

“Có phải hắn không?”.
Ibrahim nhắm mắt lại và mân mê chuỗi hạt Tasbih của mình.
“Đúng vậy, đó là con trai tôi”. Ibrahim nói.
Carter và Mortense với lấy 2 cái điện thoại khác nhau rồi gọi đi. Mortense
gọi cho một trong những đồng nghiệp của anh ở trong văn phòng của Tele,
phòng viễn thông ở Đan Mạch, trong khi đó Carter gọi cho sĩ quan liên lạc
CIA tại Fort Meade, Maryland, cơ quan đầu não của NSA. Năm phút sau họ
cúp máy cùng một lúc rồi nhìn nhau như hai người đang ngồi đối diện nhau
để chơi một ván bài quyết định. Mortense để tay xuống trước.
“Theo như báo cáo từ văn phòng Tele Đan Mạch, cú điện thoại đó từ một
thuê bao di động ở Bỉ”, Mortense nói. “Nếu chúng ta gọi hỏi anh em ở
Brussels thì chắc là biết được hắn ta ở đâu”.
“Đừng lo lắng”, Carter nói. “Hắn ta đang ở phía Tây Lìege, có thể là A3.
Tối qua Ishaq đã dùng số khác để gọi. Và giờ thì số điện thoại đó không còn
tồn tại trên đời này đâu”.
Hắn ta gọi vào di dộng của Hanifah, rồi sau đó lại gọi vào số điện thoại nhà.
Gabriel không bắt máy. Cuối cùng, do không liên lạc được nên Ishaq đã gọi
cho số điện thoại mà Gabriel đưa cho hắn. Bộ phận kỹ thuật của nhóm điệp
vụ đã gắn máy nghe trộm vào đường dây điện thoại truyền trực tiếp đến
Washington. Gabriel để cho tiếng chuông điện thoại reng lên bốn hồi rồi
mới bắt máy.
“Anh gọi đúng giờ nhỉ?”
“Vợ và con trai tôi đâu?”.
“Ngay lúc này thì họ đang ở sân bay ngoài Copenhagen. Chuyện gì xảy ra
với họ hoàn toàn phụ thuộc vào anh đấy”.
“Vậy cha tôi thì sao?”.
“Cha anh đang ở đây với tôi”.
“Ở đây là ở đâu?”.
“Việc tôi đang ở đâu thì ngay lúc này không quan trọng, Ishaq. Điều quan
trọng bây giờ là Elizabeth Halton. Anh giữ cô ấy và tôi muốn anh trả cô ấy
lại cho tôi. Chúng ta sẽ trao đổi con tin, chỉ có tôi và anh thôi. Những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.