KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 74

một chút, không chắc chắn về những gì mình vừa nghe và cảm thấy, sau đó
anh quay người chạy nhanh đến khu vực giữa công viên.
Chris Petty đã chạy chậm lại rồi dừng hẳn, rút điện thoại khỏi kẹp gắn với
thắt lưng quần tập thể thao.
Anh nói lớn. “Các bạn chứ chạy đi. Cứ đi theo lộ trình thường ngày. Tôi sẽ
đuổi kịp nếu có thể”.
Những người còn lại trong nhóm đã quay ra xa bờ khu Serpentine và tiến
vào khu vực nhiều cây cối phía bắc hồ. Petty nhìn vào màn hình nhận diện
người gọi. Đó chính là số văn phong của Đại sứ quán. Anh mở điện thoại
đưa nhanh lên tai nghe.
“Petty đây”.
Im lặng
“Chris Petty đây. Nghe rõ trả lời?”.
Im lặng
“Mẹ kiếp”.
Anh ngắt điện thoại rồi chạy theo những người khác. Hai mươi giây sau,
điện thoại reo lần nữa. Lần này, khi áp điện thoại lên tai, tín hiệu nghe rất
rõ.
Người đàn ông trong bộ đồng phục của Addison&Hodge đang thu nhặt rác
dọc theo lối đi nhìn lên khi nhóm người chạy bộ qua đường đi bộ dẫn từ
khu Nhà Cảnh Sát cổ đến khu Reformers’ Tyree. Chiếc xe Addison&Hodge
giả thứ hai đã đổ phía bên đường đối diện, một người đàn ông mặc đồng
phục nữa đang vẽ hí hoáy trên đất bằng một cái gậy. Họ đã chuẩn bị cho
giây phút này hơn một năm qua. Ba mươi giây, tên lên kế hoạch hành động
nói. Nếu kéo dài hơn ba mươi giây, mày sẽ không còn sống mà ra khỏi khu
công viên này. Người đàn ông thò tay vào chiếc túi đựng rác hắn đang giữ
trong tay và sờ thấy một vật bằng kim loại lạnh lẽo: một khẩu súng máy MP
hiệu Hecker&Koch, nạp bốn mươi viên đạn chống tăng. Hắn ấn nút lên
nòng sang chế độ phù hợp rồi chầm chậm đếm đến 10.
Chris Petty không thể nào tắt được điện thoại gọi từ Đại sứ quán trước khi
đuổi theo đồng nghiệp. Anh gần như lập tức nhìn thấy họ sau lối rẽ ở khu
vực Nhà Cảnh Sát cổ. Họ đã chạy được một nửa khoảng cách đến khu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.