KẺ SỐNG SÓT - Trang 169

“Còn dì Brenda, chú Rob? Họ đều biết cả ư?”
Isabel khẽ nghiêng đầu. “Sau này, khi em đã trưởng thành rồi, chị

cũng tự hỏi điều đó liệu còn ý nghĩa gì nữa không. Giờ đây, anh ta đã rời
khỏi cuộc đời của chúng ta lâu lắm rồi và em cũng đã là một người phụ nữ
trưởng thành. Anh ta sẽ không thể khiến em gặp nguy hiểm được nữa.”

Jessica đưa tay ra, mò mẫm bên dưới tấm áo choàng đen và tìm được

bàn tay của chị gái mình. “Em không quan tâm điều đó.” Cô nói. “Tại sao
cha lại không làm gì chứ? Hay điều đó xảy ra sau khi cha…”

Isabel thở dài. “Thật lòng mà nói, Jess này, chị đã có chút bối rối trong

việc xác định thời gian mọi chuyện xảy ra. Có những khoảng thời gian dài
mà chị không thể nào nhớ được tất cả mọi chuyện. Nhưng không, chị nghĩ
anh ta đã nhập ngũ khi cha… ừm, khi cha đã mất rồi.”

Jessica xích ra một chút, ngồi thẳng người lên chiếc ghế gỗ cứng.

“Cha có biết.” Cô nói. “Cha đẩy anh ta đi vì muốn bảo vệ chúng ta. Nhưng
rồi chính cha cũng chẳng thể sống được, chứng kiến sự qua đời của mẹ, với
những gì mà Ned đã làm.”

“Bình tĩnh nào, Jess.” Isabel đưa bàn tay nhợt nhạt và lạnh lẽo của

mình ra. “Chúng ta không thể biết được những suy nghĩ trong đầu cha.
Chúng ta cũng không thể biết được điều gì đã thôi thúc cha làm những việc
đó.”

“Em biết.” Jessica nói. “Em sẽ không bận lòng đến những gì chị kể

đâu. Em biết.” Cô hít một hơi thật sâu để ổn định lại bản thân, sau đó cô
nắm lấy bàn tay của chị gái. “Và đây chính là lý do tại sao chị lại trốn tránh
trong suốt những năm qua.”

Sau một lúc lặng thinh, Isabel nói tiếp: “Theo như cách gọi của chị thì

đó là một lý do vô cùng ích kỷ, Jessica.”

“Chị từng là người mạnh mẽ nhất mà em biết. Chẳng có chuyện gì chị

không làm được hết, thế mà giờ…” Cô ngừng lại.

“Giờ thì sao?” Isabel hỏi dồn.
“Giờ thì chị chẳng làm gì cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.