KẺ SỐNG SÓT - Trang 178

của họ còn cách đường cả một khoảng sân dài phía trước. Không có chiếc
xe nào đậu dưới lòng đường quanh đây. Thật ra thì chẳng có chiếc xe nào
cần phải làm như vậy cả. Con đường hoàn toàn thoáng đãng. “Không thấy
bất cứ biển báo nào nói vậy cả.” Anh trả lời.

“Tôi nghĩ anh sẽ nhìn thấy nó ở khoảng bốn trăm mét trở về trước.”

Cô lấy ra một cuốn sổ ghi chép và nhìn vào số đăng kiểm của anh. “Và giới
hạn tốc độ cho phép tại những con đường có cột đèn đường mặc định là
dưới năm mươi ki lô mét một giờ. Theo những gì chúng tôi đo được thì tốc
độ của anh ở đoạn đường khoảng ba trăm mét vừa qua là xấp xỉ sáu mươi
ki lô mét một giờ. Mong anh vui lòng đặt bàn tay của mình ở nơi tôi có thể
nhìn thấy được, thưa anh.”

Ajax đút tay vào trong túi áo khoác của mình. Phớt lờ cô, anh lôi thẻ

cảnh sát của mình ra nhưng vẫn giữ nó trong tay. Tuy nhiên, cô ấy cũng đã
nhìn thấy nó và điều đó khiến cho quai hàm cô càng thêm nghiến chặt lại
khi bước về phía anh. Anh chú ý đến đôi hàng lông mày của cô, đôi hàng
lông mày rậm và đen nhánh, cùng đôi mắt hình quả hạnh đen tuyền. Cô có
đôi môi dày và căng mọng cùng chiếc cằm chẻ. Dưới ánh đèn đường, làn
da cô trắng hệt như một tờ giấy tinh khôi.

“Tình yêu à, em tên là gì vậy?” Anh hỏi.
Cô nói cho anh biết tên mình, ngữ điệu nghe như thể nói ra khiến cô bị

xúc phạm ghê gớm, khi cô rút chiếc thẻ cảnh sát của mình ra. Anh cúi
xuống gần hơn để quan sát nó.

“Đã có ai gọi cô là Mojo chưa nhỉ?” Anh hỏi.
“Chưa, nếu họ đủ khôn ngoan.”
“Tôi là thanh tra cảnh sát cấp cao Ajax Maldonado.” Anh giơ thẻ cảnh

sát của mình lên. Viên sĩ quan cảnh sát kia, người đã nghe được toàn bộ
cuộc đối thoại của anh với cô cảnh sát này qua cánh cửa kính xe để mở, khẽ
hạ mắt xuống.

Nữ cảnh sát giao thông đưa mắt nhìn xuống chân. “Xin lỗi ngài, tôi

không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.