KẺ SỐNG SÓT - Trang 212

Jessica và mẹ của cậu bé kia ngồi cạnh nhau ở khu vực tiếp đón trong

khoa cấp cứu và tai nạn của bệnh viện Basildon. Trong vòng bốn mươi phút
kể từ khi lên xe cứu thương và cậu bé bị ốm được đưa vào bệnh viện, cô đã
tìm cách thu thập thêm một số tin tức về nhóm người nhập cư này.

Cô bắt đầu bằng việc hỏi tên cậu bé và đã có câu trả lời, bởi vì các bà

mẹ luôn có phản xạ ngay mỗi khi trả lời tên con cái của mình. Tên của cậu
trai này, Muhamed, đã gợi ý cho cô một giả thuyết: Những người nhập cư
này có thể là người Hồi giáo.

Cô nhớ lại những người mình nhìn thấy trên chiếc xe tải đó, họ mang

đặc điểm ngoại hình của người Trung Đông với làn da, mái tóc và đôi mắt
đều mang màu đen. Nhưng có rất ít người đến từ vùng Trung Đông hoặc Ả
Rập nói tiếng Đức, vì vậy cô đoán rằng họ đến từ vùng Bosnia và nhận ra
người mẹ hơi giật mình khi nghe giả thiết ấy, rồi sau đó thì bà ta gật đầu
thừa nhận.

“Muhamed đã bị bệnh bao lâu rồi?” Cô hỏi.
Người mẹ giơ mười ngón tay ra. “Mười ngày rồi.”
Có tiếng bước chân tiến về phía họ. Jessica ngước nhìn lên thì thấy

một người đàn ông trong bộ áo phẫu thuật màu xanh lá đang đến gần.

“Cảnh sát điều tra Lane?”
“Tôi đây.” Jessica đứng dậy. “Đây là Dula, mẹ của Muhamed.”
“Mời đi lối này.”
Họ đi theo anh ta dọc hành lang và tiến vào một phòng điều trị nhỏ.

Muhamed đang nằm nghiêng một bên trên chiếc giường kim loại hẹp, đôi
mắt nhắm nghiền.

“Cô có thể nói với bà ấy rằng con trai bà ấy đã ổn và chúng tôi đang

chờ khi nào có thêm một chiếc giường trống. Bà ấy có thể ở lại đây với cậu
bé đêm nay nếu bà ấy muốn.”

Jessica chỉ dịch lại câu đầu. Cô không dám. chắc Dula có được phép ở

lại bệnh viện hay không. Những người nhập cư khác đã được đưa đến đồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.