KẺ SỐNG SÓT - Trang 345

Cô lập tức di chuyển, chẳng cần suy nghĩ, nhảy lên và tránh xa khỏi

chỗ đó. Viên cảnh sát chính là cảnh sát trưởng ở nơi này, đã đá văng cái xô
đựng đầy nước bẩn của cô khiến xà phòng tràn hết cả ra sàn nhà vệ sinh.
Qua tấm gương, Jessica đã nhìn thấy gương mặt người đàn ông đó, chỉ là
một bên mặt, nhưng như vậy cũng quá đủ rồi.

Ôi Chúa ơi!
Cô lại nhanh chóng dán mắt xuống sàn nhà, ước gì lúc này cô đang

xõa tóc để nó có thể che giấu được gương mặt của cô. “Không sao. Tôi sẽ
lau dọn lại ngay. Không có vấn đề gì cả.”

Anh ta đứng ngay bên cạnh cô. Cô có thể nhìn thấy đôi giày vô cùng

bóng bẩy của anh ta dính đầy nước bẩn. “Để xem nào, tôi không thể chỉ…”

“Xin đừng. Không có vấn đề gì đâu.” Cô giơ cả hai tay lên, tránh khỏi

anh ta.

“Chà, nếu như cô chắc chắn vậy. Tôi thực sự xin lỗi. Tôi sẽ tránh

đường cho cô làm việc, được không?”

Vâng. Vâng. Đi đi.
Anh ta rời đi.
Cô đứng thẳng dậy ngay khi cánh cửa nhà vệ sinh đóng sầm lại, tựa

lưng vào bức tường lạnh để tìm điểm tựa. Đáng ra thì anh ta đã có thể nhận
ra cô rồi, anh ta phải nói điều gì đó mới đúng. Kiềm chế để không lập tức
nhặt đồ lên và phi ra khỏi tòa nhà này, cô ép bản thân phải làm cho xong
việc để khiến cho căn phòng này nhìn như thể đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi.

Khi cô mở cánh cửa nhà vệ sinh ra thì đã không thấy anh ta đâu nữa.

Văn phòng của cảnh sát trưởng nằm ở cuối hành lang, vẫn còn một giờ
đồng hồ nữa mới hết ca làm việc của cô, nhưng điều đó cũng chẳng giúp
ích được gì. Cô cần phải rời khỏi đây ngay bây giờ.

Cô bắt thang máy đi xuống tầng dưới và bỏ lại dụng cụ vệ sinh vào

trong tủ đồ. Lẽ ra cô cần phải ký nhận rời khỏi nơi này với người quản lý
của mình, nhưng chuyện đó cũng không thành vấn đề. Cô sẽ không quay lại
đây nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.