119
C
âu lạc bộ golf St Cuthbert nằm trên một dải đất cao. Vào những ngày
trời trong, đại dương hệt như một dải ruy băng màu xanh cô ban nằm ở
phía cuối đường chân trời. Những ngọn gió chẳng bao giờ tĩnh lặng. Ajax
đứng nhìn chiếc Mercedes màu bạc đang uốn mình trên con đường dài
ngoằn ngoèo hướng về phía mình, rồi sau đó tấp vào bãi đậu xe, đỗ ngay
bên cạnh chiếc xe của anh. Phần mui trước của chiếc xe lúc này hoàn hảo
như mới. Từ phía bên kia bãi đậu xe, anh nhìn thấy Patrick đang bước
xuống từ chiếc Defender của anh ta và tiến về phía họ. Trong số tất cả
những thành viên của cái đại gia đình vô cùng lập dị của vợ anh, Patrick
chính là người anh cảm thấy khó mà thân cận được nhất. Tuy vậy, trong
chặng đường phía trước này, thì anh ta lại là người có giá trị nhất.
Wallace vẫn ngồi nhìn thẳng về phía trước, như thể ông ta không hề
trông thấy Ajax, như thể gã di gan thô kệch đang tiến về phía ông ta là kẻ
vô hình. Ajax ra khỏi xe khi Patrick đặt bàn tay của mình lên cánh cửa bên
ghế dành cho khách của chiếc Mercedes.
“Ngồi ghế sau đi.” Wallace nói với gã.
Một khoảnh khắc cảnh giác.
Ajax nói nhỏ. “Chỉ là ông ta đang cần chút thời gian để giải phóng tâm
lý thôi. Không phải bây giờ. Ngồi vào ghế sau đi.”
Vẫn giữ nguyên ánh mắt hằm hằm đặc trưng của mình, Patrick làm
theo lời ông ta nói. Cùng lúc đó, Ajax mở cửa ghế phụ và ngồi vào trong.
Wallace cũng chẳng buồn nghĩ đến việc mở đầu bằng mấy câu chuyện
xã giao nữa. “Tôi đã ngụy tạo dữ liệu của vợ anh để cô ấy có vẻ nguy cấp
hơn tình trạng thực sự của cô ấy.” Ông ta nói.