KẺ TẦM DA - Trang 164

“Cho đến nay. Không phải loại trốn chui trốn lủi trong một nhà trọ ở Maroc
hay Goa. Có lẽ thằng bé là Quý ông Hoàn hảo, cũng có thể không.

Ai mà biết được?”

“Em có nghĩ rồi chuyện này sẽ qua không?”

“Không. Con bé quyết tâm lắm.”

“Giống em. Có nhớ mẹ em đã không thích chuyện em hẹn hò với gã què
ngồi trên xe lăn không?”

“Anh có là vận động viên điền kinh đi nữa thì mẹ cũng chẳng thích anh đâu.
Không ai đạt được những tiêu chuẩn của mẹ em cả. Dù bây giờ thì bà thích
anh rồi.”

“Ý tôi chính là thế đấy.”

“Em thích Seth. Thêm một năm nữa em sẽ thích cậu ta hơn ấy.”

Rhyme đã cười.

Cô hỏi, “Anh có ý kiến gì không?”

“E là không.” Rhyme đã từng kết hôn vài năm. Anh li dị không lâu sau vụ
tai nạn (là đề nghị của anh; chứ không phải của vợ anh) , nhưng trước đó
cuộc hôn nhân đã lâm vào bế tắc một thời gian rồi. Anh chắc chắn mình
từng yêu đương vào một thời điểm nào đó nhưng mối quan hệ đã đổ vỡ vì
những lí do anh không tài nào tách bạch, định lượng và phân tích được. Còn
về những gì anh có với Sachs? Chuyện tiến triển vì nó tiến triển thế thôi.

Anh chỉ có thể nói đến thế. Lincoln Rhyme thẳng thắn thừa nhận mình
không có tư cách đưa ra những lời khuyên về chuyện tình ái.

Nhưng rốt cuộc thì ai mới đủ tư cách? Tình yêu là một sự việc không thể tìm
nổi nhân chứng chuyên môn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.