KẺ TẦM DA - Trang 241

Giọng của Rhyme thâm nhập vào sự tĩnh lặng, “bốn mươi”. Lại là chữ viết
thường. Một phần của thông điệp. Lần này là số đếm, không phải số thứ tự
“thứ bốn mươi”. “Tại sao?” Anh ngập ngừng nói tiếp, “Thôi, không có thời
gian để đoán nữa. Vào việc thôi.”

Cô xử lí cái xác, cạo các đầu móng tay (lần này không có gì rõ ràng như với
Chloe) , lấy mẫu máu, dịch cơ thể và thứ có thể là chất độc rỉ ra từ những vết
thương. Rồi cô quét người cô gái tìm dấu vân tay, mặc dù tất nhiên là hắn lại
dùng găng tay.

Cô kẻ ô vuông, thu thập những dấu vết gần thi thể và các mẫu đất và chất ở
xa chỗ đó để so sánh. Cô xem xét mặt đất. “Lại đeo bao giày. Không có dấu
đế giày nào.”

“Hắn đang đi một đôi giày mới,” Rhyme nói. “Chắc hẳn hắn đã vứt đôi cũ
rồi, đôi Bass cỡ mười một đã biết ấy. Giờ này chắc chúng đã nằm trong cái
cống nào đấy ở khu Bronx rồi.”

Trong lúc kẻ ô vuông, cô để ý thấy có thứ gì đó nằm cạnh bức tường ở xa.
Đầu tiên cô tưởng đó là một con chuột nằm nghiêng. Cái đống ấy không cử
động nên cô đoán con vật đã gặm nhấm một chút da thịt Samantha, bị nhiễm
độc và bò ra đó để chết.

Nhưng khi lại gần cô phát hiện ra không phải thế, đó là một cái túi.

“Tìm được túi xách của cô ấy rồi.”

“Tốt lắm. Có thể trên đó có dấu vết gì đấy.”

Cô nhặt cái túi da lên và thả nó vào một túi đựng bằng chứng.

Chiếc túi này cùng với tất cả những mẫu chất khác, cũng nằm trong túi nhựa
hoặc túi giấy, được cô cất vào một khay đựng sữa.

Sachs dùng đèn ALS quét một lượt - cơ thể Samantha, mặt đất trong căn
hầm hình bát giác, các đường hầm. Một lần nữa, Nghi can 11-5 đã cấu và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.