KẺ TẦM DA - Trang 260

Billy đang đứng trong một đường hầm yên tĩnh, mờ tối bên dưới Mé Đông
của Midtown, lần mò tới chỗ hắn định xăm hình tiễn nạn nhân mới xuống
địa ngục.

Nhưng đường đi của hắn đã bị chặn lại.

Hắn biết hồi thế kỉ mười chín, đường hầm này có chứa một nhánh phụ
đường kính nhỏ, nối một nhà máy với ga tàu quanh Phố 44. Nó là một cấu
trúc đẹp đẽ, gồm những bức tường gạch phẳng lì và mái vòm sang trọng,
vắng bóng chuột bọ và rêu phong một cách đáng kinh ngạc. Những cột nối
và đường ray đã không còn nhưng lối thông của di sản giao thông vẫn hiện
hữu: Cách đó chỉ vài tòa nhà, Billy có thể nghe tiếng những con tàu lao đi
hai hướng bắc nam từ Nhà ga Trung tâm. Bạn cũng có thể nghe được tiếng
tàu điện ngầm. Cả trên đầu lẫn dưới lòng đất. Vài đoàn tàu gần đến mức làm
bụi rơi xuống.

Đáng lẽ đường hầm này sẽ dẫn hắn tới rất gần với nạn nhân tiếp theo -

nếu không phải vì vài công nhân vô ý thức nào đó, những kẻ đã bịt mất lối
vào chỉ trong vòng có hai mươi tư giờ qua, một công việc xây dựng mà Billy
đã không dự tính được.

Một rắc rối…

Hắn nhìn kĩ lối đi thông tối mù, chỉ có ánh sáng lọt xuống từ những đoạn
lưới chặn rác và những nắp cống lệch. Từ những kẽ nứt ở vài tòa nhà quanh
đó nữa. Làm thế nào để đi vòng qua bức tường mà không phải trèo lên trên
mặt đất? Người đàn ông dưới hầm thì phải ở dưới lòng đất chứ.

Đi bộ thêm khoảng năm mươi mét nữa, Billy để ý thấy một cái thang bằng
thanh sắt uốn hình chữ U cắm vào tường gạch. Bậc thang dẫn lên trên
khoảng ba mét, tới một lối vào nhỏ hơn trông như nó sẽ vượt qua được rào
cản. Hắn cởi ba lô ra và đi đến chỗ cái thang. Trèo lên và nhìn ghé vào
trong. Đúng, có vẻ như nó dẫn đến một đường hầm khác to hơn, có thể đưa
hắn đến nơi hắn muốn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.