KẺ TẦM DA - Trang 271

Nhưng không phải cái này. Sellitto thích những hình ảnh này. Anh thực sự
thích chúng. Những hình vẽ dường như đang cử động, lan ra và kết nối.

Gần như là ảnh ba chiều vậy. Làm thế nào họ vẽ được vậy? Trông cứ như
anh đang nhìn vào những bức tranh có sự sống. Hay vào một sinh vật hoàn
toàn khác biệt, không chỉ không phải con người mà còn hơn cả con người.

Nó làm anh nghĩ lại một vài trò chơi điện tử trên máy tính mà con trai anh
đã chơi mấy ngày trước, hồi nó còn là thiếu niên. Sellitto nhớ đã nhìn qua
vai thằng bé. “Cái gì đấy?” Anh chỉ vào một trong những tạo vật của game.

Trông nó như một con rắn có chân mà lại mang vây cá với cái đầu người.

“Bố biết đấy, một nyrad.” Cứ như đó là chuyện hiển nhiên.

Ồ. Chắc rồi. Nyrad.

Lúc này Sellitto nhìn lên và nhận ra mình vừa bị bắt gặp đang nhìn chằm
chằm vào ngực một phụ nữ.

“Tôi…”

“Không sao. Chúng ở đó cho người ta nhìn vào. Số nhiều. Hình vẽ ấy, ý tôi
là vậy. Không phải ngực đâu.”

“Tôi…”

“Anh vừa mới nói thế rồi. Tôi không nghĩ anh là một ông già bẩn tính đâu.
Và anh sắp sửa hỏi tôi chúng có đau không chứ gì.”

“Không, tôi đoán là đau rồi.”

“Đúng. Nhưng có gì trên đời mà không đau đớn, nếu nó là điều quan trọng?”

Tình dục, bữa tối, và tóm cổ một tên tội phạm khốn kiếp, Sellitto nghĩ.

Hầu hết các trường hợp đó đều không đau. Nhưng anh nhún vai. “Điều tôi
sắp sửa hỏi là, cô tự vẽ chúng à? Ý tôi là thiết kế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.