KẺ TẦM DA - Trang 297

“Không. Chỉ đâm kim vào tôi thôi. Rồi tôi bắt đầu xỉu đi. Nhưng tôi đã trông
thấy hắn…” Giọng anh ta lạc đi. “Tôi trông thấy hắn lôi một con dao mổ ra
khỏi ba lô.”

“Dao mổ chứ không phải dao bình thường à?”

“Chắc chắn là dao mổ. Và trông như hắn biết phải làm gì với nó vậy.

Hắn còn chạm vào da tôi nữa. Da bụng. Sờ mó và chọc. Chúa ơi. Chuyện
này là sao chứ?”

“Hắn từng làm vậy rồi,” Sachs nói. “Chúng tôi không biết chính xác vì sao.”

“Ồ, nhưng tôi nhớ khi hắn thò tay xuống, tay áo của hắn vén lên, cô biết đấy.
Và tôi đã trông thấy hắn có một hình xăm. Nó rất cổ quái. Một con rết, tôi
khá chắc chắn. Đúng vậy, nhưng, cô biết không, nó có một khuôn mặt
người.”

“Nó màu gì?” Sellitto hỏi.

“Đỏ. Giờ, điều tiếp theo tôi biết là tôi tỉnh lại và bị sặc, còn cảnh sát thì đang
kéo tôi ra khỏi mặt nước. Tôi bị lạnh kinh khủng. Trời ạ. Cứ như tôi bị xoáy
vào trong đại dương vậy. Đây có phải kẻ đã giết mấy người trong trung tâm
thành phố không?”

Đôi khi bạn phải kín tiếng, đôi khi nên tiết lộ thông tin.

“Có vẻ như vậy.”

“Sao lại là tôi?”

“Chúng tôi chưa chắc chắn động cơ của hắn là gì. Anh có kẻ thù nào, hay
biết kẻ nào đó có thể muốn làm việc này không?” Sachs và Rhyme vẫn chưa
phủ nhận hoàn toàn giả thuyết nghi phạm đang dùng những vụ giết người có
vẻ như là liên hoàn để che đậy một án mạng cụ thể với một nạn nhân nào đó,
lẫn trong đám người bị hại của Nghi can 11-5.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.