KẺ TẦM DA - Trang 324

Một lựa chọn tốt. Nhưng Sachs vẫn cảm thấy nhói lòng vì ghen tị. Bởi lời
trách móc âm thầm. Và cách chọn lựa từ ngữ sỗ sàng.

Gia đình mình.

Tức không bao gồm chị.

“Chị sẽ đưa em đến đó,” Sachs nói. “Hoặc chúng em có thể đi tàu,” Pam
bảo, liếc sang Seth.

“Họ muốn anh đến bệnh viện,” cậu ta bảo. “Để kiểm tra, anh đoán vậy.

Sau đó anh nghĩ là anh sẽ đi đến chỗ mấy cậu bạn trong thành phố thôi.”

“Em có thể đi cùng anh. Ít nhất là tới bệnh viện.”

“Không, chỉ là ngay sau việc này… anh muốn bình tâm lại. Ở riêng một lát,
em biết đấy?”

“Chắc chắn rồi. Em đoán vậy. Nếu anh muốn.”

Cậu ta lảo đảo đứng lên đi vào căn hộ của cô gái, thu áo khoác và túi đựng
máy tính rồi quay lại. Cậu ta ôm Pam một lần, theo cách như anh em, rồi
mặc áo khoác vào và túm lấy chiếc túi, đi cùng đội EMT bên ngoài, họ giúp
cậu trèo vào xe cấp cứu.

“Pam à…”

“Đừng nói gì. Đừng nói một lời nào cả,” cô gái trẻ gầm gừ. Pam lôi điện
thoại ra và gọi một cuộc tới “gia đình” mình, hỏi xin đi nhờ. Cô đi vào trong
nhà. Sachs nhờ một cảnh sát tuần tra để mắt đến cô cho tới khi nhà Olivetti
xuất hiện. Anh ta nói mình sẽ làm.

Rồi điện thoại của cô rung lên. Cô nhìn số gọi đến và trả lời, “Em xong việc
ở đây rồi. Em sẽ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.