KẺ TẦM DA - Trang 322

Cửa trước của tòa nhà mở toang và Pam lao vào trong sảnh, hụt cả hơi sau
khi chạy từ ga tàu điện ngầm về. Cô gái lao mình vào vòng tay cậu ta trước
cả khi cậu kịp đứng dậy. Cậu lảo đảo suýt ngã.

“Anh có sao không?”

“Ổn, anh đoán vậy,” cậu ta lẩm bẩm. “Bầm dập và xước xát vài chỗ.”

Seth nhìn cô gái bằng cặp mắt ngại ngần, thận trọng như thể cậu ta đang đấu
tranh để không đổ tội cho cô gái vì vụ tấn công này. Pam để ý thấy và cau
mày. Cô gạt nước mắt và những lọn tóc đang dính lấy đôi má hồng.

Sachs vòng cánh tay quanh cô, cảm nhận được sự căng thẳng và thả cô ra.
Cô gái lùi lại.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Pam hỏi.

Thanh tra giải thích, không chừa lại chi tiết nào. Với cuộc đời khó khăn mà
Pam từng trải qua, cô bé không phải kiểu người mà bạn phải lựa lời báo tin
xấu.

Tuy nhiên khuôn mặt đã căng thẳng của cô còn mang thêm cái nhìn trách
móc trong lúc lắng nghe câu chuyện, cứ như chính Sachs là người có lỗi vì
tên sát nhân đã tìm đến đây. Sachs bấm một móng tay vào ngón cái của
mình, thật mạnh.

Cheyenne Edwards xuất hiện nơi ngưỡng cửa, vẫn còn mặc nguyên bộ đồ
bảo hộ nhưng không đeo mặt nạ hay mũ phẫu thuật. Cô ấy đang ôm một cái
khay đựng sữa chứa hàng chục túi giấy và túi nhựa.

“Chey, dưới ấy thế nào?”

Cô cảnh sát nhăn mặt và nói với Sachs, “Phải cứu mạng cậu ấy trước, đúng
không? Ý tôi là, chị còn có thể đưa thêm người ngoài nào nữa vào cái phòng
kho ấy không? Một trong những hiện trường bị nhiễu loạn nhất mà tôi từng
làm.” Cô cười rồi nháy mắt với chàng trai. “Tôi lăn người cậu được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.