KẺ TẦM DA - Trang 320

Sachs nhăn mặt. “Không có bằng chứng cho thấy hắn có đồng phạm. Có thể
đó là máy dò tần số của cảnh sát.”

Chỉ tốn tổng cộng 59,99 dollar. Và nếu bạn hành động ngay bây giờ, bạn sẽ
có một danh sách các tần số của phòng ban cảnh sát mà bạn yêu thích.

“Hắn chỉ nhồi đồ vào trong ba lô và chạy mất. Em lại ngất tiếp.”

Cô hỏi về nhân dạng và biết được điều mình đã biết: “Nam da trắng, quãng
tuổi ba mươi, em đoán vậy. Từ chỗ tóc em có thể thấy được thì nó có màu
đen, còn khuôn mặt tròn. Mắt sáng màu. Xanh dương hoặc xám. Màu đó hơi
kì lạ. Nhưng em thực sự không trông thấy nhiều lắm. Hắn đã đeo cái mặt nạ
trong suốt màu vàng.” Giọng cậu ta nhỏ lại. “Làm em sợ chết khiếp.

Còn cả hình xăm nữa. Trên… à phải, cánh tay trái của hắn. Màu đỏ. Một con
rắn có chân.”

“Một con rết?”

“Có thể. Một khuôn mặt người. Càng đáng sợ hơn.” Cậu ta nhắm mắt lại
một lát, thực sự đã run lên.

Sachs đưa cho cậu xem bức ảnh dựng hình tên nghi phạm mà người suýt
thành nạn nhân, Harriet Stanton đã mô tả ở bệnh viện. Seth nhìn vào nó
nhưng lắc đầu. “Có thể - mặt cũng tròn như thế. Mắt cũng thế. Nhưng em
không nói chắc được. Em đang cố nghĩ xem hắn mặc cái gì. Em thực sự
không nhớ nổi. Cái gì đó tối màu, em nghĩ thế. Nhưng cũng có thể nó là màu
cam nhuộm loang lổ lắm chứ. Lúc nhìn thấy cái mặt nạ và hình xăm kia em
đã thực sự hoảng loạn.”

“Tự hỏi vì sao ư?” Sachs dành cho cậu nụ cười pha trò.

“Tốt hơn em nên gọi cho bố mẹ. Họ có thể đã nghe nói về vụ việc. Em muốn
báo với họ là em ổn.”

“Chắc chắn rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.