KẺ TẦM DA - Trang 392

“Anh sẵn sàng chi ra bao nhiêu?”

Đó là một câu hỏi hóc búa. Rất khó để xin được tiền mặt cho các hoạt động
ngầm. Cấp chỉ huy luôn biết rằng họ có nguy cơ mất cả tiền. Nhưng anh
không biết giới hạn ở đây là bao nhiêu. Họ làm thế nào trong Blue Bloods
nhỉ? Anh nhún vai. “Một trăm K.”

Weller gật đầu. “Một con số đẹp.”

Đó là lúc Pulaski nghĩ: Làm sao ông ta biết anh sẽ đi đường này? Có tới ba,
bốn lối đi khả dĩ đến khách sạn. Và, chết tiệt, nói đến chuyện đó, làm sao
ông ta biết anh sẽ đi bộ chứ không gọi taxi hay lái xe đến? Lúc trước Weller
còn nói đến chuyện đỗ xe ngay trước mặt Huntington Arms.

Có một cách trả lời, đó là Weller, hoặc ai đó, đã theo dõi Pulaski.

Và chỉ có một lí do duy nhất cho việc đó. Để gài bẫy anh. Có lẽ ông ta đã
trông thấy anh ra khỏi nhà của Rhyme và tìm kiếm chủ nhân của dinh thự
ấy.

Vậy mà anh đi một mình chẳng có máy nghe trộm chết tiệt nào, và còn cách
đội hỗ trợ đến hai dãy nhà, và chỉ có một khẩu súng trên cổ chân, cách anh
cả ngàn dặm.

“Vậy. Rất vui vì công việc tiến triển. Để tôi xem chỗ tiền ấy và…”

Nhưng Weller đang không nghe. Mắt ông ta đảo qua Pulaski, làm anh quay
ngoắt lại.

Hai gã đàn ông mặt mày nghiêm trọng trong những chiếc áo khoác da đang
tiến tới. Một gã có mái tóc dài thượt, gã kia thì cạo trọc đầu.

Khi trông thấy ánh mắt của Pulaski, chúng liền rút súng và lao đến.

Cảnh sát trẻ quay ngoắt và bắt đầu bỏ chạy. Anh chạy được hai mét thì sát
thủ thứ ba bước ra từ đằng sau một chiếc xe tải nơi hắn đang đứng đợi, hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.