KẺ TẦM DA - Trang 430

Matthew không cần đến sự nhẫn nại như những người phụ nữ trong AFFC
vẫn bị yêu cầu phải tỏ bày. Ông ta quát, “Im đi, con trai.”

“Vâng thưa bố.”

Billy thấy bực vì cách ông chú và bà dì đối xử với em họ hắn. Matthew thì
thẳng thừng xấu tính và cái cách Josh đơn giản chấp nhận thật thảm hại.

Còn về Harriet, bà ta chủ yếu lờ tịt con trai. Đôi khi Billy tự hỏi bà ta có bao
giờ mang chính con trai mình vào phòng Trúc đào không. Hắn kết luận là
không. Không phải vì việc ấy quá bệnh hoạn. Mà đúng hơn là vì Joshua
chắc sẽ không có đủ tinh lực để đáp ứng nhu cầu của bà mẹ; ngay cả Billy
cũng chỉ có thể làm được ba lần mỗi chiều, và Harriet thường có vẻ thất
vọng với con số ít ỏi ấy.

Billy thích Joshua. Hắn có những kí ức đầm ấm về những năm tháng trải qua
bên cậu ta, cậu em trai giả của hắn. Họ đã chơi ném và bắt bóng với nhau vì
nghĩ là mình nên thế. Họ cùng tán tỉnh con gái với lí do tương tự.

Họ cùng vá víu những chiếc xe. Rốt cuộc trong một phút giây trung thực của
tuổi trẻ cả hai đã cùng thú nhận là họ không thực sự thích thể thao hay ô tô
và chỉ quan tâm chút đỉnh đến chuyện hẹn hò. Và họ bắt đầu cùng làm
những trò thú vị hơn - rình rập tụi đồng tính và đánh chúng nhừ tử. Cả
những việc bất hợp pháp nữa. Hay là hợp pháp (họ vẫn không chắc lắm).

Vẽ graffiti các hình thánh giá trên giáo đường Do Thái và chữ thập ngược
trong nhà thờ da màu. Họ cùng đốt trụi những phòng khám phá thai.

Đồng hồ của Billy rung lên. “Đến giờ rồi.” Vài giây sau, lần rung thứ hai.

Chú Matthew nhìn chiếc ba lô và túi vải. Ông ta tuyên bố, “Chúng ta sẽ cầu
nguyện.”

Cả nhà quỳ xuống, kể cả Matthew vẫn còn đang lảo đảo, Harriet và Joshua
chọn vị trí ở hai bên Billy. Họ cùng nắm tay nhau. Harriet nắm tay Billy. Bà
ta siết tay hắn một lần. Thật mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.