KẾ THÊ - Trang 1107

Lưu Đồng gãi gãi đầu, mặt lộ ra vẻ nghi hoặc hơi buông tay xuống, tầm

mắt chuyển đến trên người Diêu Hoàng ở một bên

Cúi đầu phúc lễ với Lưu Đồng, Diêu Hoàng buồn cười nhỏ giọng lui ra

ngoài, còn rất cẩn thận đóng cửa phòng lại.

Nghe được thanh âm cánh cửa khép mở nên Thường Nhuận nhíu mày,

đặt bút xuống ngẩng đầu nhìn lên.

Lưu Đồng có vẻ tự tại hơn nhiều khi không có người ngoài ở. Hắn đi đến

cạnh bàn, nhìn thoáng qua chữ Thường Nhuận Chi viết, cười nói: "Luyện
chữ sao? Chữ này viết đúng là rất tốt..."

Chờ sau khi thấy rõ ràng nội dung Thường Nhuận Chi viết, Lưu Đồng

dừng một chút lên tiếng hỏi nàng: "Tiêm quyết cừ khôi... Người nào cừ
khôi vậy?"

Thường Nhuận Chi quay đầu nhìn hắn: "Chàng nói đi?"

Cười mỉa, Lưu Đồng muốn bước lên phía trước ôm nàng, lại bị nàng lách

mình né tránh.

"Ban ngày ban mặt làm cái gì vậy?" Thường Nhuận Chi nhàn nhạt lườm

Lưu Đồng, thanh âm không cao không thấp: "Trên đường từ Duyện Châu
trở về cũng đi vài ngày rồi, trong khoảng thời gian này chàng cũng mệt
mỏi, trở về phòng nghỉ ngơi đi."

Lưu Đồng vội nói: "Ta không phiền lụy!"

"Chàng không phiền lụy sao?" .Thường Nhuận Chi cười cười, sau đó

nghiêm trang nói: "Còn thiếp lại mệt. Sáng tinh mơ liền thức dậy chờ, đợi
nguyên buổi sáng không đợi được người, làm thiếp mệt muốn chết rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.