Thụy vương liền cười hắc hắc, đem khối gỗ trong tay bỏ xuống, cầm cái
khăn vải bố bên cạnh xoa xoa tay.
"Hôm qua, Ngũ tẩu đệ tiến cung thỉnh an mẫu phi, nghe nói mẫu phi
muốn gặp đệ. Nếu đệ có thời gian rảnh, tiến cung đi, trò chuyện cùng mẫu
phi một lát."
Thụy vương dừng một chút, lại nói tiếp:
"Tựa hồ... Mạc gia bên kia cũng ở trước mặt mẫu phi nói mấy câu."
Trên mặt nam nhân vốn dĩ bình thản đột nhiên trầm xuống.
Thụy vương xem xét sắc mặt của hắn, liền thở dài:
"Đều hai năm, đệ còn muốn kéo dài tới khi nào?"
"Ngược lại không đến nỗi." Nam nhân nói: "Là bọn họ cách đoạn thời
gian liền muốn dùng các loại lý do đến trước mặt ta lắc lư một chút, nhắc
nhở ta thân phận đích thê của Mạc thị, ta liền cảm thấy có chút ghê tởm."
Hai người đang nói chuyện, Thụy vương phi Thường Mộc Chi nghe
được phủ có khách đến nên vội vàng chạy lại đây.
"Ngũ tẩu."
Nam nhân vội vã đứng dậy đón chào.
Thường Mộc Chi cho hắn miễn lễ, cười để cho người ta dâng trà, oán
trách Thụy vương nói:
"Khách nhân tới cửa, chàng là chủ nhân nơi này, ngay cả ly trà đều
không có chiêu đãi."
Thụy vương hắc hắc cười: "Cửu đệ cũng không phải người ngoài nha."