bên cạnh chủ mẫu. Vậy thì người thứ hai, Diêu Hoàng ở trước mặt chủ mẫu
cũng có quyền lên tiếng.
Tuy rằng biết Trông Hạ và Tìm Đông là của hồi môn tới, hai người này
cũng phải qua sự dạy dỗ của hai vị đại nha hoàn, nhưng đám nha hoàn khác
cũng không nhận là mình kém hơn các nàng.
Thật sự thì tính tình Trông Hạ và Tìm Đông ngượng ngùng, bản thân
khuyết thiếu khí phách đại nha hoàn.
Diêu Hoàng đối việc chỉ ra người thay thế, nàng ta sau biết sau thấy,
trong khoảng thời gian này mới bừng tỉnh đại ngộ dụng ý đám nha hoàn
phía sau tác động.
Nàng ta cười đến trước mặt Thường Nhuận Chi nói chuyện này: "Cô
nương vẫn nên nhanh chóng định người đi, bằng không tâm đại gia đều
ngứa ngáy, ngày thường chậm trễ làm việc sẽ không tốt."
Thường Nhuận Chi bất đắc dĩ nói: "Ta cũng không quen những người
khác ở bên cạnh hầu hạ, lại nói bên người ta cũng không có nhiều chuyện.
Mặc dù Ngụy Tử xuất giá, có ngươi ở đây vậy là đủ rồi."
Diêu Hoàng dừng một lúc, chần chờ nói: "Cô nương không nghĩ thêm
người sao?"
Thường Nhuận Chi gật đầu, dừng một lát lại thở dài: "Quên đi, trách
nhiệm trên người Ngụy Tử cũng không nhiều, chờ sau khi nàng ta xuất giá
lại đến bên cạnh ta, đó là tiểu tức phụ quản sự, ngược lại cũng không tốt
nếu để nàng ta xử lý chuyện vụn vặt."
Thường Nhuận Chi nhìn Diêu Hoàng: "Ngươi xem xét cẩn thận ai thích
hợp thì định đi. Trước dẫn theo bên cạnh, nhìn xem người như thế nào."
Diêu Hoàng gật đầu xác nhận.