KẾ THÊ - Trang 1505

Lưu Đồng dừng một lát, gật đầu nói: "Có.""Nói cái gì?" Thường Nhuận

Chi vội hỏi.

"Ngũ ca nói..." Thường Nhuận Chi nhẹ giọng nói: "Ngũ ca bảo ta đừng

sợ."

"Đừng sợ?" Thường Nhuận Chi hồ nghi nói: "Đừng sợ cái gì?"

Lưu Đồng không nói, Thường Nhuận Chi giật mình, theo bản năng đưa

tay che miệng.

Vỗn dĩ trong lòng Lưu Đồng có chút trầm trọng, thấy bộ dạng nàng hơi

có chút đần độn, không cẩn thận bật cười.

Thường Nhuận Chi hoàn hồn, xấu hổ vặn hắn một cái.

Hai phu thê cười đùa một trận, đồng thời dừng lại tiếng cười cùng làm

ầm ĩ.

Lưu Đồng dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc: "Nhuận Chi, nàng còn chưa nói,

Ngũ ca nói ta quá mức hắc bạch phân minh sẽ không tốt, nàng thấy sao
hả?"

Thường Nhuận Chi châm chước, nói: "A Đồng, thẳng thắn mà nói, thiếp

cảm thấy Thụy Vương nói đúng."

Lưu Đồng nghiêm cẩn nhìn nàng, chăm chú lắng nghe.

Thường Nhuận Chi khẽ cười, tóm mặt hắn xuống, nói: "A Đồng, trên đời

này, nào có thuần túy người tốt hoặc là thuần túy người xấu? Mặc dù là
thánh nhân, cũng không có khả năng không phạm sai. Huống chi nói trắng
ra là, thế giới này có rất nhiều màu sắc, ở giữa đen và trắng còn có màu
xám. Thí dụ như người. Mượn Hứa Duật Hoài mà nói. Người như hắn ta
nếu là để Thụy Vương dẫn đường làm quan, có lẽ là một vị quan tốt. Nếu là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.