"Dựa trên tính tình có lẽ rất thích hợp với Tiểu Cửu, nhưng trên phân
lượng, nàng chính là không xứng với...."
Thụy vương cắt đứt lời nói của Thường Mộc Chi, nghiêm cẩn nói: "Ta
chỉ là nói sự thật khách quan với nàng mà thôi."
Thường Mộc Chi nghe thế, cũng không kích động, suy nghĩ một chút
nói: "Lão thái thái cảm thấy Cửu đệ thích hợp với Nhuận Chi, để cho thiếp
trước đó đánh tiếng với Cửu đệ. Trước đó, thiếp không nói chuyện này với
chàng, nghĩ trước đó nhìn phản ứng của Cửu đệ. Bây giờ chàng cũng đã
biết, thiếp và chàng đều nhìn thấu đáy. Thiếp thấy Cửu đệ sẽ không khinh
thường thân phận của Nhuận Chi, nếu như bọn họ có thể thành đôi, cũng là
một chuyện tốt, không phải sao?"
Thụy vương bất đắc dĩ nói: "Thật là một chuyện tốt, nhưng mà chuyện
này, không đến phiên nàng nói đâu."
Thụy vương tinh tế phân tích với nàng: "Hiện tại, nàng muốn nhìn tương
lai của muội muội, lại không ngẫm lại chuyện khúc chiết trong đó. Muội tử
ly hôn trở về nhà, lại là thứ xuất, nàng nói chuyện này với Tiểu Cửu, trong
mắt người bên ngoài sẽ nói chúng ta khinh mạn Tiểu Cửu."
Thụy vương dừng một chút, tiếp tục nói: "Còn nữa, Mạc gia cố ý đám
hỏi với Tiểu Cửu, Thái tử bên kia chắc là hi vọng tích cực thúc đẩy việc
này. Nàng ở giữa cắm một cước, phản ứng của Mạc gia tạm thời không cần
thiết để ý tới, còn Thái tử thì sao? Một khi nàng đưa ra việc này, lấy tính
cách đa nghi của Thái tử,
nhất định sẽ nhận định là ta gợi ý, tối thiểu nói, ta là đánh lên mặt hắn."
Thường Mộc Chi cẩn thận ngẫm lại, cũng hiểu rõ ràng khúc mắc trong
đó.