KẾ THÊ - Trang 320

Thường Nhuận Chi thở dài: "Di nương bất quá là sợ tiểu tứ đi sai

đường."

Tiền thị cũng thở dài, cúi vai: "Nhị cô nương đã xuất giá, người duy nhất

ta muốn quan tâm bây giờ cũng chính là tứ thiếu gia. Tính tình hắn linh
hoạt... Ta chỉ sợ hắn tuổi còn nhỏ, không giữ vững được tính tình, sau này
hắn sẽ mang rắc rối đến cho Hầu phủ..."

"Di nương cũng quá coi thường tiểu tứ rồi, hắn thông minh lanh lợi, vô

duyên vô cớ làm sao gặp rắc rối?" Thường Nhuận Chi cười nói: "Bây giờ
hắn đã lớn, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng hỗn vui lòng. Nếu như
tính tình hắn có vấn đề, thái thái đã sớm quản giáo hắn. Thái thái cũng vui
mừng vì tiểu tứ thiên tính hoạt bát, cũng không đành lòng ước thúc hắn quá
mức. Di nương nhưng là mẹ ruột của tiểu tứ, người nhẫn tâm để hắn trải
qua cuộc sống không khoái hoạt sao?"

Tiền thị vô ngôn mà chống đỡ, cẩn thận ngẫm lại, trong ngày thường

chính mình quản nhi tử duy nhất này, quả thật có chút hà khắc.

Thường Nhuận Chi thấy trong lòng Tiền có chút dao động, cũng không

nói thêm nữa, đứng dậy nói: "Di nương, con đau lòng tiểu tứ, mới quản
chuyện lần này, nếu như trong lời nói có cái gì người không vừa ý, người
cũng đừng để trong lòng."

Tiền thị vội đứng lên lắc đầu nói: "Chỗ nào hội, tam cô nương đau lòng

tứ thiếu gia, ta cao hứng còn không kịp."

Thường Nhuận Chi cười cười, phúc lễ nói: "Vậy không quấy rầy di

nương, hôm nay những lời con nói, cũng hi vọng di nương có thể nghe một
hai."

Nói xong, Thường Nhuận Chi liền cáo từ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.