KẾ THÊ - Trang 469

Thụy vương bật cười nói:

"Làm sao tất cả đều cho rằng ta thay Thái Tử nói chuyện?"

Lưu Đồng sửng sốt, Thụy vương nghiêm cẩn nói:

"Ta ở trên đại điện nói, đích xác đều là lời thật lòng. Chuyện đã xảy ra,

nếu như cứ chăm chăm vào nguyên nhân này mà cãi nhau không ngừng
nghỉ, trước hết cứ khống chế hậu quả tốt, miễn cho tổn thất giống như quả
cầu tuyết càng cút càng lớn. Tìm căn nguyên đến cùng, chịu tội không phải
dân chúng vô tội sao?"

Thụy vương thở dài:

"Đến nỗi này rồi, chuyện này làm sao tra, nếu như có thể tra ra chút gì,

cũng đã không còn trọng yếu. Dù sao, liên lụy tới Thái Tử, lòng của phụ
hoàng luôn thiên vị. Nhóm thần tử thì xem sắc mặt phụ hoàng làm việc, ai
lại dám minh mục trương đảm muốn Thái Tử cúi đầu nhận tội? Vương tử
phạm pháp tội như thứ dân, bất quá là lý tưởng của một pháp gia mà thôi.
Trăm ngàn năm qua, đệ đã thấy qua có vương tử nào phạm pháp, cùng tội
như thứ dân chưa?"

Thụy vương vỗ vỗ vai Lưu Đồng, nói:

"Tốt lắm, đệ đừng quá lo lắng cho ta. Thái Tử kiêng kị ta cũng tốt, Kỳ

vương huynh bọn họ cũng bởi vì vậy mà chú ý tới ta cũng tốt... Trái phải ta
cũng là một vương gia nhàn tản, cũng sẽ không thể đi tranh quyền đoạt thế.
Bọn họ nhìn chằm chằm ta một đoạn thời gian, tự nhiên cũng sẽ buông
tha."

Thụy vương lười biếng duỗi thắt lưng, bất đắc dĩ nói:

"Còn phải suy nghĩ viết điều trần... Chỗ của Phụ hoàng ta cũng không

dám làm cho có lệ, hôm nay muốn làm nghề mộc là không được rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.