Lần trước Nguyên Vũ đế đột nhiên tứ hôn, cũng chưa từng hỏi qua ý
kiến Lưu Đồng. Thái tử nhấc lên đích nữ Mạc gia, nói nhìn cửu đệ đã đến
tuổi, nên thành hôn, Nguyên Vũ đế còn nói Thái tử hữu ái huynh đệ, lúc
này liền nhường quý phi phái người đi điều tra tin tức liên quan tới đích nữ
Mạc gia, tin tức trở về rất vừa lòng, Nguyên Vũ đế cao hứng ban hôn.
Từ đầu tới đuôi, đều không muốn nói trước với Lưu Đồng một câu.
Đối với chuyện này, trong lòng Lưu Đồng rất không thoải mái.
Thụy vương nghe vậy suy nghĩ một chút, gật đầu nói:
"Chính xác, Thái tử cũng bị giam cầm một tháng, chuyện này là do
miệng vàng lời ngọc của phụ hoàng hạ, không có khả năng sửa đổi. Một
tháng này đúng là thời cơ tốt nhất. Bất quá —— "
Thụy vương nghi hoặc nói:
"Chỗ mẫu phi hứa sẽ giúp đệ nói tốt ngược lại cũng thôi, nhưng chỗ quý
phi nương nương, làm sao đệ dám chắc chắn bà ta có thể giúp đệ chứ? Ta
ngược lại không biết từ khi nào đệ lại có giao tình với quý phi nương
nương nha."
Trong lúc nhất thời Lưu Đồng có chút trầm mặc, nửa ngày sau mới nói:
"Đệ và quý phi nương nương không có giao tình, bất quá là... Có chút
điều kiện, có thể bàn cùng bà ta."
Thụy vương càng thấy kỳ quái, hồ nghi nhìn chằm chằm Lưu Đồng, nói:
"Tiểu Cửu đã trưởng thành, có chút bí mật cũng không nói với ngũ ca
rồi."
Lưu Đồng nhếch miệng cười cười, nhưng nụ cười này rõ ràng thập phần
giả dối.