Thụy vương cũng không hỏi nhiều, chỉ nói:
"Chính đệ phải chú ý đắn đo đúng mực, ta cũng không cần quá mức lo
lắng cho đệ. Tốt xấu gì đây cũng là hôn sự của đệ, tất nhiên đệ so với ta còn
muốn để bụng."
Lưu Đồng cười cười:
"Ngũ ca chờ uống trà em dâu đến nơi."
Thụy vương nhíu mày nói:
"Đó vẫn là muội thê của ta đấy nhé."
"Gả cho đệ, trước hết là tiểu em dâu, sau đó mới là muội thê."
Lưu Đồng nở nụ cười, thấy Thụy vương lộ vẻ mặt mệt mỏi, nhân tiện
nói:
"Ngũ ca, hôm nay hảo hảo nghỉ ngơi một chút đi, bồi ngũ tẩu nhiều
nhiều chút. Kế tiếp một đoạn ngày... Sợ là, sẽ có một trận đánh ác liệt."
Thụy vương gật đầu, nhéo nhéo mi tâm:
"Đúng vậy, quan viên ở Hộ bộ này... Đều là mấy tên giảo hoạt, cũng
không dễ tiếp xúc."
Lưu Đồng tự biết mình cũng giúp không được Thụy vương cái gì, thức
thời cáo lui.
Trở lại phủ Cửu hoàng tử, Hoa Trạch đã trình lên sổ sách thu chi trong
phủ Hoàng tử.
"Năm trước, bổng ngân lộc mễ của gia đã đi một nửa, đại đầu vẫn là
dùng ở Tây Vực bên kia..."