muốn. Nhưng lúc này, nàng lại càng không thể truy vấn Lưu Đồng chuyện
có liên quan tới Thái tử, chỉ trả lời hắn:
"Ta không có kiêng kị cái gì, cũng không có yêu thích gì hết, chiếu theo
quy củ là được. Nếu có cái gì, chờ sau này... Ta tự mình bố trí."
Thường Nhuận Chi đối với sinh hoạt của người phú quý cũng không có
nửa điểm bất mãn, không thể tiếp tục ở lại nhà mẹ đẻ kiếm cơm ăn, đi tới
phủ Cửu Hoàng tử kiếm cơm cũng giống nhau.
Chẳng qua mới nói qua lời này, nàng có chút hoảng hốt.
Một câu "Sau này", tựa hồ đề cập tới tương lai của bọn họ, sao mà không
làm người nóng mặt chứ?
Lưu Đồng cũng hơi đỏ mặt, vụng trộm liếc mắt nhìn Thường Nhuận Chi,
làm sao lại thấy càng xem càng cảm thấy vui mừng.
Lưu Đồng vuốt cằm, ho khan một tiếng, không nói cũng tìm chuyện để
nói:
"Trước kia không có tới phủ An Viễn Hầu, đây vẫn là lần đầu tiên đăng
môn... Hầu gia nói, Hầu phủ cảnh trí tốt lắm, Nhuận Chi nếu rảnh rỗi,
không bằng giới thiệu với ta đi?"
Lưu Đồng cảm thấy mình hồi lâu không có nhìn thấy Thường Nhuận
Chi, ước gì có thể cùng nàng ở chung nhiều nhiều một chút.
Thường Nhuận Chi cũng biết nghe lời, nói:
"Tốt lắm, vậy A Đồng theo ta đi dạo Hầu phủ đi. Nơi này có mấy chỗ
cảnh sắc là do phụ thân tự mình cho người bố trí đó ..."
Nghe nàng không hề khúc mắc gọi hắn A Đồng, miệng Lưu Đồng đều
liệt đến bên tai.