tiểu Hàn thị xử sự qua loa, Thường Nhuận Chi nghe có chút khó chịu.
"Tam thái thái thứ lỗi, hôm nay khách liền tùy chủ đi. Nếu sau này nhà
chúng ta lại làm bàn tiệc, mời tam thái thái tới cửa, tam thái thái có yêu cầu
gì, trước tiên nên phái người đến báo trước cho mẫu thân ta một tiếng. Nói
vậy mẫu thân sẽ dựa theo lời tam thái thái nói, nhất nhất an bài thỏa đáng,
để không tới lúc đó lại để tam thái thái có điểm soi mói, nhất định làm vừa
lòng tam thái thái."
Mặt Thường Nhuận Chi mang theo tươi cười, nhẹ giọng nói.
Sau khi nói lời này, có vài vị nữ quyến cúi đầu che miệng cười, vẻ mặt
khó chịu của tiểu Hàn thị cũng dịu bớt.
Chính xác, ngươi tới nhà nhân gia làm khách, còn nhiều yêu cầu như
vậy, một chút cũng không biết thông cảm chủ nhà. Đối với loại người thích
bới móc này, thấy bà ta bị nghẹn trở lại, quả thật là nhân tâm đại khoái.
Thường Nhuận Chi nói xong, cũng không chờ tam thái thái nói nữa, liền
nói với tiểu Hàn thị:
"Mẫu thân, chúng ta đi bàn tiếp theo đi?"
Tiểu Hàn thị tự nhiên mỉm cười vuốt cằm, tùy ý đi tiếp đón các nữ quyến
khác, dẫn Thường Nhuận Chi đi bàn tiếp theo.
Chờ kính rượu hơn nữa tân khách, Thường Nhuận Chi mới hỏi tiểu Hàn
thị:
"Phủ Trấn Quốc công không phải thân gia với chúng ta sao? Sao tam thái
thái kia lại ở trước mặt nhiều người khó dễ mẫu thân vậy?"
Tiểu Hàn thị hừ một tiếng: