Hàn thị cũng như bình thường mỉm cười cho qua, không so đo với các
nàng.
Dù sao cũng là ngày đại hỉ, tâm tình tiểu Hàn thị thượng có thể, cũng
không muốn xảy ra thêm chuyện.
Khi kính rượu tới trước mặt tam thái thái phủ Trấn Quốc công, tam thái
thái có chút kỳ quái hỏi:
"Quý nhân như Hầu phu nhân có chuyện vội, không biết ngài đã an bài
nhị thái thái phủ Văn Viễn hầu ở đâu? Hôm kia ta có nói, ta và nhị thái thái
phủ Văn Viễn là tỷ muội, Hầu phu nhân xử sự chu đáo, hôm nay hơn phân
nửa sẽ đem ta và nàng an bài ở một khối tới."
Một bàn khác nữ quyến nhất thời tiêu thanh, hai mặt nhìn nhau.
Đều là tiểu nhân tinh chìm nổi trong trạch viện không ít năm, ai mà
không hiểu câu nói trào phúng đó của tam thái thái?
Tiểu Hàn thị tươi cười không đổi, chậm rì rì không mềm không cứng trả
lời:
"Danh sách tân khách đều là định tốt vào buổi sáng, nếu tiếp đón có gì
không ổn, tam thái thái ngài nên tha thứ cho."
Tam thái thái ý vị thâm trường nói:
"Sau này Hầu phu nhân nên xử sự càng cẩn thận mới tốt. Hôm nay cũng
may là không ổn trên người ta, hai nhà chúng ta là thân thích, tự nhiên sẽ
không trách Hầu phu nhân. Nhưng nếu sau này không ổn trên người khác,
sẽ không cho qua dễ như vậy."
Thường Nhuận Chi không biết vị tam thái thái này có gì quá tiết với đích
mẫu nhà mình, nhưng ý tứ trong lời bà ta từ đầu đến cuối đều là chỉ trích