KẾ THÊ - Trang 792

"Hồi nhỏ cung nhân bên người đều nhàn hạ, thứ đầu tiên ta học đó là để

ý tới sinh hoạt của mình. Nhiều năm trôi qua, đã trở thành điều tất yếu. Nếu
bây giờ có người hầu hạ, ta thấy không tự nhiên."

Như vậy quả thật hợp khẩu vị của Thường Nhuận Chi, nàng cười cười,

nói:

"Như vậy rất tốt, có tay có chân, một ít việc đơn giản, cần gì phải chờ

nha hoàn đến hầu hạ?"

Hai người mặc xong xiêm y, lại thay phiên nhau sửa cổ áo cho đối

phương, Thường Nhuận Chi tự mình đeo ngọc đái bên hông cho Lưu Đồng,
treo ngọc bội phía trên, thả dải lụa rũ theo ngọc bội.

Mắt Lưu Đồng tràn đầy ý cười, bắt lấy tay nàng, nói:

"Ta vẽ lông mày cho nàng."

Thường Nhuận Chi sửng sốt:

"Vẽ lông mày?"

Lưu Đồng thẹn thùng cười, chớp chớp mắt.

"Nghe đồn chúc hạ điều phấn hồng,

Gương sáng trước đài đừng làm xuân.

Không cần phải đầy mặt hồn trang lại,

Lưu hai hàng lông mày đợi họa sĩ."

Lưu Đồng nhỏ giọng nói:

"Hôm qua khi ta đón dâu, có nói sẽ vẽ lông mày cho nàng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.